QUYỀN TÀI

Trên mặt biển.

Không khí quỷ dị đến cực điểm.

Đổng Học Bân lại gia tăng thêm tốc độ của du thuyền.

Quân hạm lại nhảy toán loạn cả lên, giống như ruồi bọ đi trốn vậy.

Vài phút trước vẫn là quân hạm đối với thuyền cứu viện của nước cộng hoà một trận mãnh liệt đánh lên, lại là dùng súng bắn dưới nước cao áp, lại là mạnh mẽ đâm vào, nhưng mới đảo mắt cái, tình thế lại chuyển biến 180 độ, Đổng Học Bân ngược lại lại lái một du thuyền đơn giản mà đánh đắm được một chiếc thuyền quân hạm. sau đó lại ở phía sau đối với một chiếc chiến thuyền quân hạm khác bắt đầu đuổi giết, du thuyền nhỏ đuổi theo quân hạm, quân hạm cuống quít chạy trốn, việc này tương phản quá lớn, phàm là một số người có khả năng chịu được kích động, đều bị một cảnh này hù chết.

“Mau tránh ra”.

“Du thuyền đến đó, đến rồi”.

“Chuyển hướng, mau tránh nó ra”.

Quân hạm một khi khởi động, tốc độ vẫn là thực khách quan.

Đổng Học Bân lái du thuyền đuổi theo hai vòng, cũng không gặp được chiếc quân hạm kia, xem ra đuổi cũng không kịp, Đổng Học Bân rõ ràng không uổng phí khí lực, dừng lại ở chỗ đó.

Người trên quân hạm vừa thấy, cũng thật cẩn thận đứng ở xa, nhìn chằm chằm vào du thuyền.

Mọi người ở trên quân hạm thực bị đè nén, một con thuyền quân dụng cấp khu trục hạm thế nhưng lại bị một chiếc du thuyền dân dụng doạ cho sợ tới mức sợ mất mật, đây thực sự là chuyện vui quốc tế, nhưng giờ phút này, tất cả bọn họ cũng không có cách nào cười được, nguyên nhân không có gì, chiếc quân hạm số 11 vừa nãy chính là ví dụ, bị du thuyền đụng phải ba lần, tàu chiến lại có thể bị thủng, phải biết rằng tàu chiến của bọn họ phòng hộ đều là đứng đầu, bị thủng bình thường căn bản sẽ không làm cho khu trục hạm bị chìm được, nhưng du thuyền thật sự rất hung ác, đầu của du thuyền kia trực tiếp chui vào bên trong quân hạm, làm tổn hại quá sâu, giống như bị ngư lôi đánh trúng vậy, bọn họ căn bản không chịu được, cho nên nhìn thấy kết cục của quân hạm số 11 kia, người trên quân hạm số 12 không ai là không sợ thất sắc, đương nhiên không dám lại chống chọi với du thuyền.

“Hạm trưởng, đây là du thuyền gì vậy?” Một người hỏi.

Tên quan viên tàu chiến kia tức giận nói: “Ta làm sao mà biết được”.

“Vậy bây giờ phải làm sao?”

“Mau cứu người, trước tiên cứu người của chúng ta lên trước đã”.

Ra lệnh một tiếng, đầu thuyền quân hạm đổi một cái, hướng về phía chiếc quân hạm sắp chìm kia chạy tới.

Nhưng vào lúc này, vẫn không thực hiện được Đổng Học Bân lại một lần lái du thuyền, hô một cái hướng phía quân hạm số 12 kia tiến lên.

Người trên quân hạm sợ hãi, vội vàng quay đầu.

Đổng Học Bân cười lạnh, không đuổi, ở một bên nhìn náo nhiệt.

Quân hạm số 11 đã bị nước tràn vào đang chậm rãi chìm xuống, một đám thuyền cứu nạn trên thuyền được thả xuống, rất nhiều người đều ngồi trên thuyền cứu nạn xuống biển, nhưng bởi vì trên biển đúng lúc có sóng, thuyền cứu nạn không ổn định, có một số bị sóng biển đánh nghiêng, không ít người đều bị ngã vào trong biển, kêu ầm ĩ cầu cứu, nhưng người trên một số thuyền cứu nạn ốc còn không mang nổi mình ốc, cũng không có thời gian cứu bọn họ.

Loạn.

Một cảnh hỗn loạn.

Đổng Học Bân thích chính là gọi lấy gậy ông đập lưng ông, ngươi lấy thuyền ngươi đâm ta sao? Được, mẹ nó ta cũng đâm ngươi xem. Các ngươi đối với thuyền đánh cá của chúng ta thấy chết mà không cứu? Được, vậy các ngươi cũng đừng mong cứu được người của mình. Khốn kiếp, còn ép buộc chúng ta sao? Ta xem ai hơn ai.

Du thuyền của Đổng Học Bân hướng chỗ đó dừng lại, chính là một cỗ uy hiếp rất lớn, khiến cho quân hạm số 12 căn bản không dám lại gần, chỉ có thể nhìn quân hạm bọn họ dần dần chìm xuống.

Người rơi xuống nước càng ngày càng nhiều.

Trên quân hạm Nước A có trực thăng bay lên, mang theo viên chỉ huy trên tàu bay lên trời cao.

Đang lúc Đổng Học Bân ngẩng đầu nhìn qua, không hề có dấu hiệu, một trận súng máy bắn phá im lặng giết hướng lại đây.

Trên du thuyền một mảng thuỷ tinh bị bắn nát, nước biển xung quanh du thuyền cũng bị bắn xuống nổi lên từng bọt nước.

Đổng Học Bân sắc mặt lập tức âm lãnh, nổ súng sao? Các ngươi lại có thể dám nổ súng.

Người trên trực thăng đã sắp mất đi lí trí, liều mạng hướng bắn về phía du thuyền, một bộ không sợ chết.

“Đừng nổ súng”.

“Dừng lại”.

“Dừng bắn lại”.

Hạm trưởng quân hạm số 12 lập tức bắc loa hô lớn, bọn họ vẫn là có vẻ ảnh hưởng cố kị.

Nhưng người trên trực thăng căn bản không có nghe, dĩ nhiên sát ý đỏ cả mắt rồi, thề phải đánh du thuyền thành cái sàng lớn, sớm đã mất đi lí trí.

Bùm, bùm, bùm

Tiếng súng mãnh liệt.

Mọi người trên thuyền cứu viện ở phía sau nóng ruột.

“Tiểu huynh đệ, chạy mau đi”.

“Bọn khốn kiếp này, dám nổ súng sao?”

“Anh rể”.

“Anh Đổng. Mau trở lại đi”.

Tạ Tĩnh Tạ Hạo mấy người cũng hồn phi phách tán, đều sợ Đổng Học Bân lành ít dữ nhiều.

Nhưng quay lại sao? Đổng Học Bân làm sao có khả năng quay lại được? Thằng nhãi này chính là có tính cách càng đánh càng hăng, trực thăng? Súng máy? Được, các ngươi vi phạm công kích thuyền đánh cá của chúng ta, thấy chết còn không cứu, còn muốn bắt ngư dân của chúng ta đi, bây giờ lại có thể bắn chúng ta ở lãnh hải của chúng ta sao? Đây đâu chỉ dùng hình dung to gan lớn mật để nói? Đây quả thực là hoàn toàn trở mặt. Lộ ra bản chất của bọn họ.

Hay cho người Nước A.

Vậy các ngươi cũng đừng trách ta.

Cho là chúng mày bay ở giữa không trung, tao liền trị không được chúng mày sao? Cho là chúng mày có súng máy liền hò hét như trâu bò sao? Được thôi. Chúng mày chết chắc rồi

Đổng Học Bân trừng mắt nhìn giữa không trung, ánh mắt đột nhiên ngừng một cái.

Lực chú ý của hắn tập trung toàn bộ ở trên trực thăng, mặc niệm một tiếng Reverse.

Một giây…

Hai giây…

Ba giây…

Thời gian của trực thăng lại lui về từng ngày một.

Đột nhiên, trong lòng Đổng Học Bân đọc một câu giải trừ Reverse.

Tác dụng dừng lại lúc đó của Reverse, trực thăng chợt nhoáng lên một cái.

Dưới ánh mắt kinh ngạc của người lái và viên chỉ huy, trực thăng đúng là phát ra cảnh báo, màu đỏ nhấp nháy không ngừng, nhiên liệu không đủ.

Bọn họ đều ngây ngẩn cả người.

Nhiên liệu không đủ? Trực thăng lúc chở khách cũng đã bổ sung nhiên liệu. Sao lại có khả năng không đủ nhiên liệu để dùng chứ? Chính là từ nơi này bay về nước đều không đủ.

Xảy ra chuyện gì vậy?

Rốt cuộc muốn làm như thế nào?

Quả thật, trực thăng chở khách bình thường đều cũng có nhiên liệu, nếu chuyện khẩn cấp xảy ra, sẽ không bổ sung nhiên liệu tạm thời, nếu không có một số tình huống sẽ không kịp xuất động, nhưng bọn họ không biết, Đổng Học Bân reverse đã làm trực thăng lui về rất nhiều ngày, trước khi lắp thiết bị kiểm tra sửa chữa vào trực thăng chở khách, hiển nhiên trực thăng không có khả năng lúc nào cũng đều có nhiên liệu, mà hiện tại Đổng Học Bân đúng là đưa trực thăng trở về lúc nó vẫn chưa bổ sung nhiên liệu, nhiên liệu của trực thăng cảnh báo tất nhiên sẽ vang lên.

Người trên trực thăng cảm thấy không có khả năng, nghĩ thiết bị xảy ra vẫn đề, nhưng vài giây sau, trực thăng liền lảo đảo một cái đột nhiên rơi xuống, bọn họ lúc này mới hiểu được, thật sự không có nhiên liệu.

“A!”

“Mau nhảy dù”.

Bình luận

Truyện đang đọc