QUYỀN TÀI

Chạng vạng.

Bên ngoài hội sở.

Trần gia tiểu lục nhi rất ấm ức dẫn dắt người đi ra, nhìn nước trà dính trên người, hắn trở tay đem áo cởi ra, ném xuống đất, cái này cũng chưa tính xong, còn dường như để hả giận hung hăng giẫm một cước, dù sao đang mùa hè hắn cũng không sợ lạnh!

"Mặc của em." Một thiếu niên phía sau muốn cởi áo, bọn họ vẫn là do Trần gia tiểu lục nhi dẫn đầu.

"Thôi đi, không cần." Trần gia tiểu nhi lục hờn dỗi nói: "Mấy ngày nay thật con mẹ nó đen đủi, làm gì cái gì cũng không thuận, tôi trêu ai chọc ai chứ? Ăn một bữa cơm còn làm ra chuyện như thế!"

"Lục ca, xin bớt giận." Một người nói: "Chúng ta đi quán bar."

"Đi cái gì đi, không có tâm tình!" Trần gia tiểu lục nhi liên tiếp bực mình.

Một người không có gì ánh mắt nói: "Lục ca, vừa rồi sao không đánh người nọ hả?"

Trần gia tiểu lục nhi trừng mắt nhìn hắn nói: "Ai đi đánh hả? Mày đi tới đánh hả? Mày đi đi! Hiện tại đi đi!"

Tên thanh niên này cũng kiêu ngạo thành thói, xắn tay áo liền nói: "Em đã sớm muốn đánh người nọ, giao cho em, dám làm dơ áo của Lục ca, ổng không muốn sống rồi!"

Trần gia tiểu lục nhi nói: "Mày là ngu bẩm sinh hay là có luyện tập vậy?"

"Ừm? Có ý gì?" Tên thanh niên mê man chớp chớp con mắt.

"Mày không biết vậy Đổng Học Bân là ai hả?" Trần gia tiểu lưu ngữ khí rất nặng nói.

Tên thanh niên nhức đầu, " Đổng ca trong miệng của chị Linh? Không biết, không nghe nói qua." Hắn biết Phương Thủy Linh là ai, đó là cháu gái tổng lý, tiểu công chúa được sủng ái nhất Phương gia. Bối cảnh cực lớn, nhưng thật không nghe nói qua Đổng Học Bân là người nào, hiện tại suy nghĩ một chút cũng mới buồn bực, hỏi: "Được rồi lục ca, vừa rồi người nọ làm ướt áo của anh, anh và nhà chị Linh quan hệ lại tốt như vậy, là thế giao, lúc đầu chuyện này vẫn là chúng ta chiếm lý, ngay cả mặt mũi của chị Linh chúng ta đều có thể tạm thời không cho, đánh người nọ thì thế nào hả? Chị Linh và người trong nhà chị Linh cũng không nói được. Dù sao người nọ vừa nhìn là biết không thân với chị Linh. Ngay cả bạn bè hẳn là cũng không tính, cho nên thu thập người nọ như thế nào đều không quan hệ, nhưng tại sao phải cho Đổng Học Bân kia mặt mũi? Người nọ là ai hả?" Đứa nhỏ mới mười mấy tuổi đầu, tư duy còn chưa có thành thục. Ỷ vào dư uy trong nhà kiêu thành thói đối với phương diện này cũng không mẫn cảm. Cho nên hiện tại mới phản ứng thấy không thích hợp.

Chị Linh đều có thể không nhìn.

Vì sao phải cho Đổng Học Bân mặt mũi?

Bối cảnh của hắn có lớn còn có thể lớn hơn so với chị Linh và Lục ca sao?

Tên thanh niên này không rõ ràng. Lục ca bình thường cũng là một người hoành hành ngang ngược, hắn không giống với nhân vật sát biên giới trong nhà, Trần gia bọn họ có rất là coi trọng và sủng ái Lục ca. Cho nên Lục ca có thể mượn quyền trong nhà lớn hơn nhiều so với đệ tử thế gia bình thường, hắn cùng đoàn người Lục ca cũng cùng nhau vui chơi giải trí một hai năm, chưa thấy Lục ca chịu thua ai bao giờ, sao ngày hôm nay vừa nghe thấy ba chữ "Đổng Học Bân" này, Lục ca cái gì cũng chưa nói quay đầu rời đi? Mấy người khác sao cũng đều không dám hé răng hả? Sai, không phải, cái này không phải phong cách hành sự của đám người bọn họ??

Nhận thua?

Còn có người có thể làm cho bọn họ nhận thua sao??

Đừng nói ngày hôm nay bọn họ có lý, là đối phương làm nước trà đổ lên trên người của Lục ca, bọn họ đi tới đâu cũng rất thẳng sống lưng, cho dù là bọn họ không chiếm lý, đánh người chị Linh mời tới cùng nhau ăn cũng là đánh, đó cũng không phải người nhà cùng bạn bè của chị Linh, cùng lắm thì cuối cùng chịu nhận lỗi cùng chị Linh một chút, bị mắng vài câu, không được thì khiến cho người trong nhà ra mặt gọi điện thoại nói một tiếng, chuyện gì cũng sẽ không có.

Nhưng hiện tại, sao lại đi?

Đối phương ngay cả quần áo cũng không đền!

Đổng Học Bân kia rốt cuộc ai hả??

Có một người khác lớn tuổi hơn một chút nhìn hắn, "Hắn là ai? Người nhà mày không nói với mày?"

"Không có, nói với em về Đổng Học Bân làm gì?" Tên thanh niên ặc một tiếng, "Hơn nữa em cũng đã nhiều năm không về nhà, em đều ở nhà của chú." Thân phận của hắn tương đối đặc thù, quan hệ gia đình cũng tương đối phức tạp, gia đình tuy rằng cũng không tệ lắm, nhưng địa vị của hắn ở trong nhà lại không cao lắm.

Trần gia tiểu lục nhi rất không khách khí nói: "Không biết thì câm miệng đi, không ai nói mày bị câm đâu!"

"Lục nhi làm như vậy tự nhiên có đạo lý của anh ấy." Một tên lớn tuổi hơn nói với tên thanh niên trẻ tuổi đó: "Mày, là tình huống gì đều không biết, Đổng Học Bân là ai mày cũng không biết, mày còn lăn lộn ở kinh thành cái gì, mày như vậy, sớm muộn gì cũng có hại, đụng vào thử một lần là mày sẽ biết nặng nhẹ." Dừng một chút, vẫn nói cho hắn, " Chị Tuệ Lan biết không?"

Tên thanh niên ặc nói: "Đương nhiên biết, đại tỷ của Tạ gia."

Người kia nói: " Đổng Học Bân cũng là chồng của chị Tuệ Lan."

"Hả? Chị Tuệ Lan kết hôn? Ai da em mới biết được." Tin tức của tên thanh niên này thật sự là rất bế tắc, cái gì đều không rõ ràng, vội nói: "Nhưng Tạ gia và Phương gia cũng không khác biệt lắm, vì sao phải cho Đổng Học Bân mặt mũi? Còn chỉ là một con rể? Cũng không họ Tạ!"

Trần gia tiểu lục nhi: "..."

Mấy người khác cũng không thể nói gì hơn, thật bội phục hắn.

Tên lớn tuổi vỗ vỗ trán, nhẫn nhịn nói: "Có vài người không phải dùng bối cảnh gia đình là có thể so sánh, mày thật không nghe nói qua Đổng Học Bân trải qua chuyện gì hả?"

Tên thanh niên cười khổ không thôi nói: "Không có, em thật không rõ ràng lắm."

Người tuổi trẻ nói: "Vậy Phương Văn Bình Phương a di mày biết chứ?"

"Phương a di em biết." Nhắc tới tên này, tên thanh niên cũng theo phản xạ có điều kiện run run một chút, "Phương a di là... Người tàn nhẫn trong người tàn nhẫn, trời, em nhớ kỹ khi còn bé người trong nhà cứ nói với em, trong đám tiểu bối gia tộc kinh thành, chọc ai cũng không nên chọc chị Tuệ Lan, trong trưởng bối gia tộc kinh thành, chọc ai cũng không nên chọc Phương a di, đây đều là người trong nhà nhiều lần dặn em."

Người kia nói: "Vậy là tốt rồi, dư thừa tao cũng nói không rõ, dù sao mày biết chồng của chị Tuệ Lan cùng Phương a di và chị Tuệ Lan đều không dễ chọc là như nhau được rồi."

"Hả?" Tên thanh niên ngạc nhiên nói: "Không thể chứ?"

Người kia nói: " Đổng Học Bân thậm chí còn khó dây vào hơn Phương a di, trong thế gia kinh thành, làm việc vô cùng tàn nhẫn cũng chỉ có vài người, đếm trên đầu ngón tay đều có thể đếm được, bên trong có ba người cũng là Phương a di, chị Tuệ Lan và Đổng Học Bân, chị Tuệ Lan cùng Đổng Học Bân là hai vợ chồng, chọc tới một người chẳng khác nào chọc tới hai người, à, tin tức của mày chậm như thế, hẳn là còn không biết chị Linh muốn kết hôn với đại công tử của Tạ gia? Khi đó Phương a di và chị Tuệ Lan Đổng Học Bân bọn họ đều là người nhà, mày rõ ràng hàm nghĩa bên trong chưa? Mày rõ ràng hậu quả trêu chọc ba người lục thân không nhận này chưa? Không rõ ràng cũng đừng nói nhảm!"

Bình luận

Truyện đang đọc