TRUYỀN KỲ CHIẾN THẦN

Chương 1217

Thế là đối mặt Nhiếp Vân, ông ta cũng càng có niềm tin hơn so với trước đây.

 

“Theo tôi được biết là con trai thứ hai của ông huỷ đi phủ đệ của Tân Trạm trước, còn đả thương không ít đệ tử nội môn, Tân Trạm mới trong lúc nhất thời mất lý trí, nén không được lửa giận trả thù con của ông một chút, nếu nói xúc phạm quy củ của tông môn, hiển nhiên là con của ông sẽ phải chịu tội càng lớn”

 

“Ý tứ của ông là muốn xử phạt con trai của tôi” Nhiếp Vân lạnh lùng nói.

 

“Người trẻ tuổi mà, khó tránh khỏi xúc động, hành động theo cảm tính, ý tứ của tôi chính là xử phạt cả hai hoặc là coi như xong” Tam trưởng lão nói.

 

“Nếu như tôi không đồng ý thì sao!” Nhiếp Vân cười lạnh nói.

 

Ông ta cảm thấy hôm nay Tam trưởng lão có chút không đúng, nhưng trước đây tùy tiện đã quen, đương nhiên ông ta không có khả năng cứ bỏ qua như vậy”

 

“Ông không đồng ý, chẳng lẽ là muốn làm trái với quy củ của tông môn, thậm chí phản bội Hỏa Vũ tông? Ngược lại thời điểm có toàn bộ tông môn, người của ông có thể diệt hay không, ông nghĩ cho rõ ràng”

 

Tam trưởng lão hét lớn.

 

Tân Trạm, ông ta nhất định phải bảo vệ.

 

Hai viên Kim Đan này có thể giải trừ quỷ phách trong cơ thể của ông ta, nhưng hỏa độc kia, còn phải dựa vào Tân Trạm giải trừ, không có khả năng nhìn Tân Trạm xảy ra chuyện.

 

“Ông”

 

Sắc mặt của Nhiếp Vân rất khó coi, cái tên Cao Võ Giác này là ăn phải thuốc nổ hay gì, hôm nay vì sao lại lớn lối như thế, hoàn toàn không phù hợp với tác phong khiêm tốn trước đây của ông ta.

 

Nhưng nhìn phủ đệ của con trai bị phá hủy, nếu như ông ta không biểu hiện gì đó, tuyệt đối là không có khả năng.

 

“Ba, Tam trưởng lão nói đúng, nếu là sự tình của thế hệ trẻ tuổi, liền giao cho người trẻ tuổi chúng con xử lý đi”

 

Đúng lúc này, Nhiếp Phi Lộ đứng dậy, một đôi mắt hẹp dài, như rắn độc nhìn chằm chằm Tân Trạm.

 

“Nếu là con và Tân Trạm có mâu thuẫn, như vậy cũng không cần thiết vận dụng Chấp Pháp đường, con và anh ta ở trên Sinh Tử Đài đánh một trận, việc này liền dừng lại, thế nào?”

 

Đánh ở trên Sinh Tử Đài!

 

Lời này của Nhiếp Phi Lộ vừa nói ra, toàn sảnh đều có chút ngạc nhiên.

 

Hỏa Vũ tông có một lôi đài gọi là Sinh Tử Đài, tên như ý nghĩa, là địa phương giải quyết thù hận sinh tử.

 

Bởi vì bên trong Hỏa Vũ Tông không cho phép tùy ý giết người, cho nên khi hai phe có ân oán không thể điều hòa thì có thể giải quyết một trận thắng thua ở trên Sinh Tử Đài.

 

Mà sau khi một bên đưa ra yêu cầu này, một bên khác e ngại, không dám đồng ý thì phải quỳ xuống xin lỗi nhận sai ở trước mặt mọi người mới có thể chấm dứt, nếu không nhất định phải lên đài giao đấu.

 

Đã phân thắng bại, cũng chia sinh tử!

 

Đây chính là Sinh Tử Đài.

 

“Nhiếp Phi Lộ, có cần phải lên Sinh Tử Đài sao?”

 

Sắc mặt của Tam trưởng lão có một chút thay đổi, như tu vi của hai bên chênh lệch khá lớn, Tân Trạm có quyền có thể không chấp nhận giao đấu.

 

Nhưng hai người tu vi mặt ngoài nhìn chỉ kém nhất phẩm, cho nên Tân Trạm không có tư cách tuỳ tiện từ chối.

 

Mà ông ta thấy, Tân Trạm tuổi còn trẻ đã là luyện dược sư bát phẩm trở lên, tu vi cho dù có thất phẩm, chỉ sợ cũng là dùng đan dược thúc đi lên, so với đệ tử chuyên môn tu luyện chiến đấu như Nhiếp Phi Lộ này là hoàn toàn không thể so sánh.

 

Mấy người Văn Đại Sơn cũng vô cùng khẩn trương, nhìn về phía Tân Trạm.

 

Bọn họ cầu xin Tân Trạm tuyệt đối đừng xúc động mà đồng ý.

Bình luận

Truyện đang đọc