TRUYỀN KỲ CHIẾN THẦN

Chương 2357

Một màn sáng dâng lên bên ngoài tiên thuyền, các loại linh pháp không ngừng bắn phá, có một số lướt qua bốn phía tiên thuyền, tiếng nổ không dứt, hư không từng đoạn nổ tung.

Mà một số đánh trúng tiên thuyền lại khiến cho màn sáng liên tục lay động, càng lúc càng yếu.

Chúng tu trên tiên thuyền cũng khẩn trương một trận, đã chuẩn bị tốt bất cứ lúc nào cũng có thể ra tay.

Mấy trăm tu sĩ dây dưa cùng với nhau lúc này không kém gì một trận chiến tông môn.

“Tân đạo hữu, nếu không thì dừng lại đi, chúng ta liều mạng với bọn họ.”

Tu sĩ phân thần cảnh bát phẩm thấy tiên thuyền lung lay sắp lật, nhịn không được mở lời.

“Không thể dừng, nếu chúng ta chọn đánh một trận với bọn họ thì sẽ rơi vào bẫy của đối phương” Tân Thiên cự tuyệt thẳng thừng.

“Bọn họ sẽ không liều mạng với chúng ta, sẽ chỉ quấn lấy chúng ta, sau đó đợi Khương Thời Miễn đến, khi đó, tất cả chúng ta đều xong đời.”

“Nhưng cứ tiếp tục như vậy, chúng ta căn bản trốn không thoát” Nhậm Hành Thiên nhìn linh quang lập lòe đầy trời, liên tục lắc đầu nói.

Tân Thiên né tránh cực kỳ gắng gượng, chỉ cần lại bị mấy đạo thuật pháp đánh trúng, tiên thuyền sẽ không thể dùng.

Tân Thiên cũng không nói chuyện nữa, nếu lại không tránh được thì một khi tiên thuyền gặp chuyện, rất nhanh bọn họ sẽ bị đuổi kịp.

Đến lúc đó bị mấy trăm tu sĩ bao vây, cho dù không đúng thời cơ, thì cũng chí có thể tử chiến đến cùng.

“Em tư, một lát nếu thật sự không chống đỡ nổi nữa anh sẽ đưa Ngô Bình Nhi đi. Cô gái này không phải người bình thường, nếu cô ta còn sống nói không chừng còn có thể trả thù cho chúng ta” Tân Thiên thở sâu một hơi.

“Đúng vậy, Tân đạo hữu từng vào Bảng Giết chóc, ắt hẳn phải rõ hơn chúng tôi. Chúng tôi sẽ yểm trợ cho anh, sau đó anh lại quay lại trả thù cho chúng tôi.” những tu sĩ khác đều phụ họa theo.

Tân Trạm nhìn đảo qua mọi người, sau đó nhìn đăm đăm về phía những tu sĩ đang đuổi theo từ phía sau.

“Nhị ca, nếu anh có thể khống chế, để tiên thuyền tiếp tục bay, mọi người ai cũng không phải chết, những người phía sau cứ giao cho em” Tân Trạm đột nhiên nói.

“Giao cho em?” Tân Thiên sửng sốt.

“Anh đừng hồ đồ như vậy Tân Trạm. Đây không phải một hai tu sĩ mà là hàng trăm người, một mình anh làm sao đối phó với bọn họ.” Mặc dù đã quen với việc Tân Trạm tạo ra kì tích nhưng loại chuyện này thật sự không thể làm được.

Trên mặt mọi người đều hiện ra vẻ khó tin.

“Việc này thì mọi người hãy yên tâm. Tôi sẽ không làm ra chuyện ngu ngốc gì đâu”

Ánh mắt của Tân Trạm đột nhiên quét qua tiên thuyền, sau đó nhìn về đám người tu sĩ.

“Nhưng chuyện này cần sự giúp đỡ của mọi người. Những tu sĩ đang có mặt ở đây, tu vi của người nào đã đạt tới tầng cao nhất sắp độ kiếp rồi”

Đám người tu sĩ tuy rằng không thể làm như vậy nhưng những gì Tân Trạm làm nhất định có liên quan đến việc giải thoát cho nên mọi người cũng không che giấu nữa.

“Tôi còn lâu mới đạt cửu phẩm” Một tu sĩ hợp thể cảnh bát phẩm tiên phong mở lời.

Hiện tại tôi đây đang là giai đoạn giữa của ngũ phẩm, vẫn còn kém một chút.”

“Còn tôi vốn dĩ đã gần đạt tới hợp thể cảnh lục phẩm, nhưng trước đó lại bị những người này truy sát, tu vi lại hạ xuống một chút rồi.”

Sau đó hàng chục tu sĩ đều tới tấp mở miệng lên tiếng.

Nhưng điều khiến cho Tân Trạm cau mày chính là những tu sĩ này còn có một khoảng cách xa mới có thể đột phá.

Bình luận

Truyện đang đọc