TRUYỀN KỲ CHIẾN THẦN

Chương 653

Chẳng lẽ trong đó có bí mật gì không ai biết? “Tân Trạm, cậu đừng giết ta, ta có thể nhận cậu làm chủ nhân. Ta là khí linh, chẳng những hiểu biết những thứ như luyện đan dược, ta cũng có thể luyện đan dược cho cậu, để cậu lập ít công”

Tôn chủ không ngừng nói.

Tạm thời không nói đến chuyện này, Tần Trạm nhìn về phía lò luyện đan dược. “Ông nói ông là khí linh của nó, vậy thì chứng minh thế nào?”

“Ta hoàn toàn có thể thao túng thứ này, chỉ có khí linh mới làm được.” Tôn Chủ nói.

Tần Trạm nhìn chăm chăm Tôn Chủ một lát, anh luôn có cảm giác mọi chuyện không dễ dàng như vậy. “Không gian ngũ hành bên trong là thế nào?” Tân Trạm đột nhiên hỏi. “Cái gì mà không gian ngũ hành?” Tôn Chủ sững sở “Không có gì. Đôi mắt Tân Trạm lấp lóe “Ông thao túng cái được định này cho tôi xem đi.” Vừa nói anh vừa lấy Trừu Ma Tiền ra.

Tôn Chủ lập tức vui vẻ, ông ta đánh ra một luồng khí lên trên dược đỉnh.

Ngay sau đó, dược đỉnh lơ lửng bay lên, tản mát ra ánh sáng tốt lành. “Chủ nhân, dược đỉnh đã được kích hoạt, có thể bắt đầu luyện chế thuốc” Tôn Chủ khiêm tốn nói. “Thật sao? Vậy ông luyện chế cho tôi xem thử chút.” Tần Trạm nói.

Tôn Chủ vội vàng gật đầu, bỏ vào đó mấy loại linh thảo, sau đó ông ta đứng trên được đính đánh ra linh khí.

Sau đó cái được đỉnh không ngừng rung động, dường như đang luyện chế

Nhưng đúng lúc này, trong mắt Tân Chủ đột nhiên xuất hiện vẻ độc ác.

Ông ta đột nhiên hết lớn một tiếng, chỉ Tân Trạm: “Dược đình, giết hạn cho tal”

Lập tức, được đỉnh kia rung lên, phun ra luồng sáng độc ác, lao thắng tới cho Tân Trạm. Ảnh sáng sáng chói, tốc độ cực nhanh, mà hơi thở cũng rất khủng bố “Bên trên được đỉnh này có một thử dùng để bảo mệnh, nhận một chưởng với sức mạnh tương đương như cường giả Hóa Cảnh của nó, mi xong đời rồi.”

Nói xong, Tôn Chủ cười hả hệ.

Giống như là đã nhìn thấy cảnh Tân Trạm nằm xuống đất rồi. Đây cũng là vì sao ông ta có nhiều người tu vi Hóa Cảnh dưới trưởng đến thế

Mắt thấy luồng khí kia sắp đến gần mình, Tân Trạm cũng cảm nhận được sự nguy hiểm.

Anh không hề bối rối, chỉ âm thầm vận công luyện Vạn Luyện Chưởng của anh giống như tập hợp sức mạnh của mười con rần chi khi để ứng phó. độc nhỏ có linh khí, lập tức phỏng ra ngoài, đụng vào luồng khí kia. “Đùng!” Một tiếng.

Hang đá bằng nhiên rung động, bụi đất bay bốn phía.

Khi bụi đất tản đi, Tân Trạm đứng yên tại chỗ, linh khi của rần lại một lần nữa trở lại cơ thể của anh.

Còn đòn công kích tương đương với cao thủ Hóa Cảnh vừa nãy đã hoàn toàn biến mất. “Chuyện này không có khả năng

Tôn Chủ hạ hóc mồm.

Một tên chỉ mới đạt cảnh giới Võ Tông, vậy mà lại chặn được đòn công kích của cao thù Hóa Cảnh, thậm chí còn chẳng bị tổn hao gi.

Không để Tôn Chủ kịp phản ứng, Tần Trạm đã túm lấy cổ tay anh ta. Trừu Ma Tiên quân càng lúc càng chặt, dính sâu vào da thịt ông ta

Tôn Chủ càng ngày càng yếu đi, hơi thở phân tán thoi thóp “Chủ nhân, ta sai rồi, xin cậu hãy bỏ qua cho ta” Hồn phách Tôn Chủ đã bay phách lạc rồi, đang không ngừng cầu xin được tha thu.

Nhưng mà lần này Trạm mặc kệ, khiến cho Tôn Chủ càng thấy đau khổ.

Ông ta cảm giác được lần này Tần Trạm thật sự muốn giết ông ta.

Trạm, ta là khí linh, cậu giết ta xong thì ai thay cậu luyện đan dược?” Tôn Chủ lên.

Trạm cười nhạt nói: “Có lẽ ông không biết chính tôi cũng luyện đan lại ông không phải khí linh, mà là linh.” Con người Tôn Chủ đột nhiên có vào như bị sét đánh trúng. linh có thể xuất hiện ở bất cứ đâu, nhưng ông lại không biết Thông Thiên Đỉnh là Ngũ Hành. Mà ông lại chỉ luyện chế đan dược tà đạo, nên tôi đoán khi tông môn kia bị hủy, nguyên chủ luyện tà đan chưa thành khiến tà đạn sinh ra ý thức phải lại biết tất cả.”

Tôn Chủ hoàn toàn sụp

Tần Trạm lại biết tất cả

Ngay sau đó Tôn Chủ bị một roi này của Tân Trạm rút cạn đi sinh mệnh.

Mắt thấy Tôn Chủ chết ngay trước mắt, sắc mặt có thay đổi lớn, muốn chạy mà dám chạy.

Anh ta vốn cho rằng, tự mình đã dự tính được tất cả, sẽ không vào vết xe đổ của bang Sói Hoang nữa, nhưng cuối cùng vẫn bại trong tay Tân Trạm.

Tân Trạm vốn định giết luôn Gerom, nhưng nghĩ nghĩ thì chết cũng đáng tiếc.

Tân Trạm túm lấy anh ta, xóa sạch trí nhớ.

Gerom kêu than đau khổ, sức sống của anh ta biến mất dần, sau đó trông anh ta lờ đờ chẳng khác gì ký ức, hoàn toàn bị thanh tay hết ý thức.

Tân Trạm ném cái hồn phách ngày thơ này vào được định. Tôn Chủ nhắc nhở mình, loại báu vật Thượng Cổ này nếu có khí linh thì sẽ to hơn. “Phải về thôi.”

Tân Trạm đi lòng vòng trong sơn động, phát hiện ra mấy thuốc linh tinh.

Cái tên này không hổ là kẻ đi ra từ cho tả đạo.

Tần Trạm cảm khái rời khỏi đó.

Lúc này, ở nhà họ Tăng

Ăn thuốc mà Tần Trạm để lại xong, các khách mời uống lại để cùng khôi phục như ban đầu.

Bọn họ vẫn chưa thể hết sợ hãi, ai nấy đều nhìn hai cái hố sâu to đùng kia.

Nhất là Tân Trạm còn dùng kiếm để tạo ra chúng. Đám người nhao nhao bàn tán.

Ngay lúc này, ngoài cửa vang lên tiếng còi xe chói tại Đám người nhìn ra ngoài, thấy Wilson khí thể hùng hổ dẫn theo một đám người của băng rắn độc tới “Wilson, mày vẫn có gan đến cơ à?” Tăng lực nhìn đối phương, phần nộ quát. “Ha ha, có gì mà tạo không dám tới.

Wilson đặc ý nói: “Tao tới để thông báo cho tụi bay biết, cái thắng chó con làm chỗ dựa cho nhà họ Tăng đã chết trong tay anh tao rồi.”

“Cái gì?” Hiện trường lại một lần nữa ồn ào lên, tất cả mọi người chẳng ai tin.

Thiên thần Tân Trạm cứ thế chết rồi sao? “Bớt nói nhảm đi, anh Trạm giết anh trai mày như mổ lợn thôi, chắc chắn sẽ không chết được.” Tăng Lực tự tin nói. “Ha ha, thật sự là như vậy.” Wilson cười lạnh: “Mày cũng không cần nói, tạo mà dám quấy rối nơi này khi anh tao chết rồi sao?”

“Không phải mày tin thắng Tân Trạm kia sao? Bây giờ tao phải tiêu diệt cả nhà họ Tăng chúng mày, tao muốn xem xem nó có tới cứu máy được không.

Vừa nói, Wilson vừa vung tay lên, vô số người trong bang của anh ta cũng giờ vũ khi lên

Ông cụ nhà họ Tăng tức đến phát run.

Tăng Lực thét lên “Wilson, anh Tân sẽ không bỏ qua cho chúng mày”

“Vậy bảo nó đến đánh tạo đi. Đánh!” Wilson cười to, bang răn độc lập tức tiến lên bắt đầu đánh nhau.

Ngọn lửa phun ra nuốt vào, vô số viên đạn đã rơi xuống “A!” không ít người nhà họ Tăng kêu lên sợ hãi, tuyệt vọng nhằm måt lai.

Nhưng vài giây sau bọn họ phát hiện những viên đạn kia đã ngừng lại.

Còn mình thi không có tổn thương gì.

Đám người mở to mắt.

Sau đó, bọn họ nhìn thấy một hình ảnh rung động lòng người. Đám người bang Rẫn độc ai nấy trợn to hai mắt, trên thân toàn đạn, lần lượt ngã xuống.

Mà giữa không trung thì càng nhiều đạn đang lơ lửng. “Anh Trạm. Tăng Lực rất phấn chấn nhìn lên không trung. Tất cả mọi người cũng ngửa đầu nhìn theo.

Tân Trạm đang đứng trên kiểm phi hành, tầm dưới ánh mặt trời, tựa như thần linh.

Hình ảnh rung động lòng người này đều khắc sâu trong lòng mỗi người. “A, ma!” Wilson cũng thấy Tân Trạm, hằn run rẩy rồi ngã rạp xuống đất. “Anh ơi cứu em, Tôn chân đại nhân xin hãy cứu tôi.” Wilson liên tục kêu cứu.

Tân Trạm chạm xuống đất, nhấc anh ta lên: “Đáng tiếc là anh của anh và cái tên Tôn chủ chó chết đó đều đã chết rồi.”

Bình luận

Truyện đang đọc