TRUYỀN KỲ CHIẾN THẦN

Chương 169

Tần Trạm im lặng, ý bảo Phương Kính Diệu nói tiếp Phương Kính Diệu nói: “Lần trước Thập Long môn phát lệnh Tru Sát, phái ba Võ Đạo Tông Sư, hơn mười nội kình Đại Tông Sư.”

Nghe vậy, Tân Trạm không khỏi hít sâu một hơi. Nội bộ Thập Long môn mạnh mẽ như vậy sao? Số lượng này quá khổng lồ rồi!

Bây giờ nếu Tần Trạm đối kháng với Võ Đạo Tông Sư, e là anh không đủ sức đánh nổi một trận! “Thập Long môn sẽ nhanh chóng ban bố danh sách, vầy đi, tôi sẽ cho cậu địa chỉ trang web để cậu có thể tự theo dõi lấy.” Phương Kính Diệu thấp giọng nói: “Nếu có điều kiện thì cậu hãy cố sức chạy trốn đi.”

Tân Trạm hít sâu, gật đầu nói: “Tôi biết rồi, trưởng quan Phương.” Cúp điện thoại, anh nhìn Phương Hiểu Điệp rồi nặng nề nói: “Lát nữa em về lại Tinh Thành đi.” “Tại sao chứ?” Phương Hiểu Điệp hỏi với giọng cực kỳ không vui: “Khó khăn lắm em mới ra ngoài được, em không muốn về đâu!” “Không về thì em sẽ gặp nguy hiểm đến tính mạng, hiểu không?” Tân Trạm gắn giọng.

Phương Hiểu Điệp có vẻ đã hoảng sợ bởi điệu bộ nghiêm túc của Tần Trạm, cô ấy khẽ nhếch môi: “Có chuyện gì? Vậy còn anh? Nếu không thì em nói ba em phái thêm người tới bảo vệ anh nha.” “Anh sẽ tự lo liệu, còn em mau trở về đi.” Tần Trạm lặng lẽ nói.

Anh có phép tu tiên “Thúc Địa Thành Thốn”, có thể đạt tốc độ đến mức tối đa chỉ trong chớp mắt, dù là Võ Đạo Tông Sư cũng sẽ không đuổi kịp.

Đến lúc đó nếu không đánh lại thì chạy trốn thôi.

Nhân viên bán hàng nghe vậy thì cảm thấy hoang mang khó hiểu, còn tưởng rằng hai người đó bị bệnh thần kinh nữa.

Cô ta nhỏ giọng hỏi: “Quý khách, anh vẫn mua nhà chứ ạ?” “Ừ.” Tần Trạm gật đầu, đi theo nhân viên bán hàng ra sau quầy chuẩn bị làm thủ tục.

Chỉ chốc lát sau, Phương Kính Diệu đã gửi địa chỉ web tới. Địa chỉ trang web này tên là Lệnh truy sát quốc tế, tất cả người dùng đều là cao thủ võ đạo cùng với các nhân viên bảo vệ quốc gia cao cấp nhất, có tính bảo mật cực kỳ cao.

Chủ đề đang được bàn tán trên web cũng rất rõ ràng, thỉnh thoảng còn có thể thấy lệnh truy sát.

Hiện nay, tựa đề đang nằm trên trang đầu chính là Thập Long môn ban bố lệnh Tru Sát.

Tân Trạm nhấp mở rồi đọc lướt qua, phát hiện hầu như các bình luận bên dưới đều đang thắc mắc thân phận của Tần Trạm. “Tân Trạm là ai? Có thể khiến Thập Long môn ban bố lệnh Tru Sát?” “Có lẽ đấy là một nhân vật cực kỳ nguy hiểm, nếu không Thập Long môn sẽ không đánh giá cao vậy đầu” “Không biết lần này Thập Long môn sẽ phải cao thủ cỡ nào đến nữa.” Nhìn dòng chữ đỏ như máu bên trên, Tân Trạm hít thật sâu. “Quý khách, mời anh ký vào chỗ này.” Nhân viên bán hàng thúc giục.

Tân Trạm để điện thoại di động xuống rồi bắt đầu làm thủ tục. Mất khoảng một tiếng mới làm xong thủ tục mua nhà. “Quý khách, anh có muốn tôi dẫn anh ra ngoài xem nhà không?” Nhân viên bán hàng hỏi. “Không cần.” Tần Trạm xua tay, dẫn Phương Hiểu Điệp đi ra. “Bây giờ anh đưa em đến tram xe.” Sau khi lên xe, Tân Trạm nói với Phương Hiểu Điệp.

Tuy Phương Hiểu Điệp khá bướng bỉnh nhưng cô ấy hiểu bây giờ không phải là lúc nghịch ngợm nên cô ấy đành phải đồng ý.

Sau khi đưa Phương Hiểu Điệp đi, Tần Trạm lập tức trở về nhà mới.

Không thể không nói, linh khí nơi này vượt xa Đạm Thành, nếu có thể bố trí Dẫn Linh trận ở đây thì tốc độ tu hành chắc chắn sẽ nhanh hơn nhiều.

Đêm hôm đó, Tân Trạm ngồi xếp bằng trong sân rộng, trong đầu anh thoáng qua vô số cách thức. “Nếu có thể bố trí một trận tương tự với Phệ Linh thuật thì tốt rồi.” Tân Trạm xoa cắm thầm nghĩ.

Đáng tiếc Phệ Linh thuật là phương pháp cấm ky, dù có trận pháp tồn tại thì cũng đã bị người xưa xóa sổ rồi.

Ngày hôm sau, quả nhiên Thập Long môn ban bố danh sách!

Chỉ vỏn vẹn mấy phút thôi mà chủ đề này đã được vô số người bình luận!

Tân Trạm nhấp mở bài viết, anh thấy trên đó công bố hơn mười cái tên.

Một trong số đó còn nằm trong mười đại thủ lĩnh của Thập Long môn!

Tên Thập Long môn bắt nguồn từ việc mười thủ lĩnh đó tự xưng là Thập Long đương thời, người dẫn đầu lần này là Lão Cửu trong Thập Long! Một Võ Đạo Tông Sư hàng thật giá thật! Ngoài ra, còn có thêm một Võ Đạo Tông Sư, bốn tay súng bắn tỉa và bốn nội kình Đại Tông Sư ở cảnh giới đỉnh phong!

Số lượng khổng lồ như thế đưa đến bao sóng to gió lớn trong trang Lệnh truy sát quốc tế “Rốt cuộc Tân Trạm là ai, sao được Thập Long môn xem trọng vậy?” “Đến tận hai Võ Đạo Tông Sư, lâu rồi chưa thấy loại lệnh Tru Sát kiểu này rồi.” “Xem ra người này đã bị Thập Long môn liệt vào danh sách phải giết chết nhỉ.”

Sau khi Tần Trạm thấy danh sách này, anh cũng cảm thấy nhức đầu.

Đừng nói một Võ Đạo Tông Sư, dù chỉ có bốn nội kình Đại Tông Sư thôi thì cũng đủ làm Tân Trạm chao đảo! “Thập Long môn này điên rồi sao…” Tân Trạm vò đầu, trong lúc bất chợt anh không biết nên làm thế nào mới đúng. Ngay lúc này, Phương Kính Diệu lại gọi điện thoại đến. Ông ta lo lắng hỏi: “Tân Trạm, cậu đã xem danh sách chưa?”

Tân Trạm đáp: “Xem rồi.” “Cụ Tô cũng biết chuyện này, ông ấy bảo tôi trực tiếp gửi đơn xin phe bảo hộ tối cao trợ giúp nhưng đơn của tôi bị bác bỏ rồi.” Phương Kính Diệu thấp giọng nói: “Nếu tôi đoán không lầm thì e là nhà họ Tô đã nhúng tay vào ngăn cản chuyện này.”

Tần Trạm nói với giọng trầm hơn: “Trưởng quan Phương, ông đừng lo lắng cho tôi, ông chỉ cần bảo vệ tốt cụ Tô là đủ rồi.”

Phương Kính Diệu im lặng chốc lát rồi ông ta bỗng nói: “Tân Trạm, trốn đi, đại trượng phu co được dãn được, chạy trốn chẳng có gì là mất mặt cả.” “Trốn ư?” Tân Trạm cười khổ: “Nếu Võ Đạo Tông Sư quyết tâm muốn giết tôi, tôi có thể trốn ở đâu chứ? Huống chi nếu tôi trốn chạy thì người bên cạnh tôi sẽ gặp phải tai họa.”

Phương Kính Diệu thở dài, bấy giờ không biết nên nói gì. “Vậy cậu định làm thế nào?” Phương Kính Diệu “Tôi sẽ chờ họ ở đây.” Tân Trạm cười nói.

Dứt lời, anh cúp điện thoại. Mấy ngày nay, anh đóng kín cửa không ra ngoài, mỗi ngày cẩn thận bố trí Dẫn Linh trận. hỏi.

Mất khoảng ba ngày, cuối cùng bố trận hoàn chỉnh đã được xếp đặt xong.

Anh lau mồ hôi trán, thấp giọng nỉ non: “Nếu tránh được nạn này, mình nhất định phải bố trí Dẫn Linh trận ở khắp các nơi trong cả nước.”

Trên mặt biển mênh mông có một hòn đảo nhỏ. Trên đảo nhỏ có một già một trẻ.

Giờ phút này, ông lão tóc hoa râm đang vỗ hai tay vào sau lưng cô gái, từng đợt chân khí chảy vào cơ thể cô gái theo cánh tay ông.

Nếu người bình thường nhận được luồng chân khí khổng lồ như thế, e rằng sẽ đột ngột nổ tung rồi mất mạng nhưng dường như cơ thể của cô gái này được sinh ra dùng để chứa đựng chân khí vậy, sâu không thấy đáy!

Quá trình này kéo dài một tháng, sức mạnh của cô gái đã bước từ Đại Tông Sư thắng vào cảnh giới Võ Đạo Tông Sư. Nếu tốc độ này bị truyền ra ngoài, chắc chắn người đời đều kinh hãi! “Vậy là đủ rồi.” Tay của ông lão chuyển khỏi người Tô Uyên rồi chậm rãi đứng lên. “Ở đây là vùng biển quốc tế, mỗi ngày luôn đầy rẫy nguy cơ, nếu may mắn có thể sẽ gặp được mãnh thú dưới đáy biển.” Ông lão cười nói: “Con ở lại hải đảo này để tu luyện đi.”

Tô Uyên nghe vậy thì vội vàng đứng dậy hỏi: “Sư phụ muốn đi đâu vậy ạ?”

Ông lão vuốt râu và thong thả nói: “Đến Tân Châu.”

Bình luận

Truyện đang đọc