TRUYỀN KỲ CHIẾN THẦN

Chương 1610

 

“Đạo hữu, cứu mạng”

 

Người đàn ông vạm vỡ nhìn Huyền Lôi Điêu càng ngày càng đuổi đến gần, anh ta đột nhiên nhìn thấy thấy phía trước có thuyền bay Tử quang cách đó không xa.

 

“Đạo Hữu, cứu tôi một mạng, nếu như tôi có thể sống sót thì nhất định tôi sẽ hậu tạ”

 

Vẻ mặt người đàn ông vạm vỡ vui mừng, lúc này anh ta cũng không quan tâm đến những thứ khác, không nhịn được mà kêu cứu.

 

Nhưng trên chiếc thuyền bay, ai nấy đều mang một vẻ mặt đầy sự lạnh lùng thờ ơ.

 

Người đàn ông vạm vỡ xa lạ này không biết họ, hơn nữa còn chọc phải một rắc rối lớn với Huyền Lôi Điêu, có ai là vì một cái gọi là hậu tạ mà dám ra mặt giúp đỡ.

 

Thấy thuyền bay Tử quang nhanh chóng lướt qua mà không hề có chút dừng lại, vẻ mặt người đàn ông vạm vỡ cũng lộ ra vẻ tuyệt vọng.

 

Trong vùng đất hoang vu này còn cách Tụ Bảo Các một đoạn, nếu như bản thân không có chỗ nào trốn thì chắc chắn là sẽ chết.

 

Ngay khi trong lòng người đàn ông vạm vỡ u tối thì một bóng người đột nhiên bay ra từ thuyền bay tử quang kia.

 

Người đàn ông vạm vỡ chỉ cảm thấy hoa mắt một cái, Tân Trạm một bước liền bước đến bên canh anh ta, sau đó liền nắm lấy bả vai của anh ta kéo mạnh.

 

Người đàn ông vạm vỡ liền cảm thấy tiếng gió rít bên tai, bị Tân Trạm kéo bay ra xa cách tới trăm mét.

 

Gầm!

 

Huyền Lôi Điêu vô cùng tức giận mà lại phun ra những quả cầu lôi.

 

“A, người anh em cẩn thận, những quả cầu lôi kia không thể tiếp xúc gần”

 

Người đàn ông vạm vỡ giật mình, nhìn Tân Trạm trực tiếp đi về phía Huyền Lôi Điêu, không kiềm được mà lớn tiếng nhắc nhở.

 

Nhưng Tân Trạm dường như không nghe thấy gì mà cứ thế lao vào trong lôi quang.

 

“Đạo hữu này quá kích động rồi.”

 

Người đàn ông vạm vỡ nhìn thấy bóng hình Tân Trạm biến mất ở trong lôi quang, trong lòng không khỏi cảm thấy lo lắng.

 

Bây giờ bản thân anh ta đã trốn thoát, Tân Trạm lại hoàn toàn hấp dẫn sự hận thù của những Huyền Lôi Điêu kia, chỉ cần bản thân trốn thoát là có thể lập tức bình an vô sự.

 

Nhưng nhìn thấy Tân Trạm vì cứu mình mà lại lao vào trong nguy hiểm, người đàn ông vạm vỡ lại không nỡ.

 

“Haizz, không thể nhìn người cứu mình lại bị mình hại chết được, bỏ đi, chết thì chết.”

 

Trong lòng người đàn ông vạm vỡ đã quyết định, anh ta nghiến răng rồi xoay người lao thẳng về phía Huyền Lôi Điêu.

 

“Cái đám tạp mao chúng mày, ông nội chúng mày ở đây”

 

Đùng đoàng!

 

Tuy nhiên người đàn ông vạm vỡ còn chưa kịp chém con đao dài ra thì trong vùng sấm sét ở phía trước đột nhiên nổ ra một tiếng động vô cùng lớn, anh ta nhìn thấy hai tay Tân Trạm giơ lên, Huyền Lôi Điêu phun ra cầu lôi, ở trong tay của anh hội tụ thành hai đường súng trường sấm sét.

 

Sau đó, Tân Trạm đột nhiên ném súng trường ra.

 

Đùng đùng, súng trường rơi vào trong Huyền Lôi Điêu và nổ thành hàng ngàn hàng vạn hồ quang điện.

 

Những Huyền Lôi Điêu từ nhỏ đã nuốt chửng sấm sét và lớn lên nhưng lại không thể chịu nổi như vậy mà quay ngược lại hét lên một cách kỳ lạ.

 

Người đứng đầu của Huyền Lôi Điêu, trong cặp mắt ti hí nhìn Tân Trạm tràn đầy vẻ kinh hãi.

 

“Biến đi, không giết các người” Tân Trạm lạnh lùng nói.

Bình luận

Truyện đang đọc