TRUYỀN KỲ CHIẾN THẦN

Chương 590

Nhưng những gì diễn ra tiếp theo khiến tất cả mọi người đều choáng váng.

Tan Trạm gầm lên một tiếng, trên người lại hiện ra hắc quang, bên ngoài cơ thể đồng thời xuất hiện một ngọn lửa sáng.

Cảm giác về sức mạnh vô tận trở lại.

Tần Trạm hai mắt đỏ bừng, lắc mình, lao thẳng về phía hội trưởng thứ năm.

Hội trưởng thứ năm ánh mặt nghiêm nghị, tiếng sáo lại thổi, sóng âm lay động lòng người. Tân Trạm không chút động lòng, anh tất một cái, hội trưởng thứ năm bị đánh bay ra.

“Chết!” Hội trưởng thứ hai rống lên, thanh kiếm ảnh lên tia sáng.

Tần Trạm cố ý thử độ dẻo dai của cơ thể mình, anh không cần dùng đến Ngọc Huyết Kiếm

Anh tung ra một cú đấm, cú đấm và lưỡi kiếm va vào nhau.

“Kiêu ngạo. Hội trưởng thứ hai chế nhạo. Tân Trạm chỉ là một Đại Võ Tông, nhưng lại dám va chạm với thi thể của vũ khí Hóa Cảnh, chẳng khác nào tìm cái chết.

Nhưng giây tiếp theo, ông ta như thấy sét đánh ngang tai. Một điều kinh hoàng đã xảy ra.

Nằm đấm bằng da thịt của Tần Tram va chạm với vũ khí Hóa

Cảnh, trường kiểm phát ra âm thanh áp đảo, rồi nổ tung.

Hội trưởng thứ hai cũng bị sốc bởi vụ nổ và bay ra ngoài, nón ra máu liên tục trong không khí.

Đám đông cũng bị sốc.

Vũ khí Hóa Cảnh khiến vô số người điên đảo, đã bị một cú đấm của Tân Trạm quét sạch

Đây là thân thế gì, đây là tu vi thể nào mới có thể

Đối mặt xinh đẹp dưới tấm màn che của Chúc Diễu hiện lên vẻ kinh ngạc.

Cách đó không xa, Hàn Cửu Thiên vẻ mặt ảm đạm.

Trước TV, Đảng Ngạo năm chặt tay, tắt tín hiệu mà không nói lời nào, đi thẳng vào phòng đóng cửa.

“Cậu chủ, cậu đi đâu vậy? Vết thương của cậu vẫn chưa lành. Người hầu lo lắng, nhưng Đẳng Ngạo lại không chút động lòng.

“Không thể nào.” Hội trưởng thứ ba không thể tin được, ông ta gầm lên một tiếng, cải thuẫn trong tay bay lên.

Tân Trạm liếm mồi, củ đánh vừa rồi khiến anh có chút không cam lòng.

“Đến thật đúng lúc.

Tần Trạm bay người một cước, đá mạnh vào cái thuẫn.

Chiếc thuần phát ra tiếng rên rỉ và vỡ thành hai mảnh. Hai vũ khí Hóa Cảnh đều bị phế bỏ. Đại hội trưởng trên trán đổ mồ hội, chân cũng đã hơi run lên, ông ta muốn chạy trốn.

Như nhận ra được điều gì đó, Tân Trạm đột ngột nhắc người lên, khoảnh khắc anh dùng ánh mắt đây sát khí nhìn vào ông ta, đại hội trưởng giống như bị đóng băng, ông ta cảm thấy được nếu lúc này mình bỏ chạy, kết cục của ông ta sẽ không tốt hơn đảm trưởng lão của hội Phạn Thiện.

Các hội trưởng khác vẫn đang chiến đấu.

Tân Trạm sử dụng thánh nhân chi quyền, đánh bọn họ bay ngược ra

Tất cả mọi người đều ngã xuống đất, nôn ra máu.

Tân Trạm đi về phía bọn họ, bước đi không hề vội vàng, mỗi bước đi như dẫm lên trái tim họ.

Ảnh mất bọn họ cuối cùng cũng lộ ra vẻ kinh hãi, Tần Trạm cả người lửa cháy, hai mất nhuộm đỏ, mỗi một bước đi đều đốt lên ngọn lửa kinh người.

Trong mặt bọn họ, Tần Trạm giống như một con quỷ tàn sát tất cả tinh linh.

Hội trưởng thứ năm chặt vật đứng dậy khỏi mặt đất, xoay người bỏ chạy.

Tân Trạm năm lấy khoảng không, đột nhiên thân thể của hội trưởng thứ năm trở nên cứng ngắc, bị Tân Trạm nhanh chóng bị kéo tới trước mặt.

Sau khi bắt được hội trưởng thứ năm, ánh mắt Tần Trạm vô cùng lạnh lùng.

Một ngọn lửa bùng lên. bum!

Hội trưởng thứ năm hét lớn, ông ta bị ngọn lửa nuốt chửng

Đại hội trưởng đâm địa mồ hội và răng nghiến lợi, ông ta biết nếu mình không làm gì thì những người còn lại sẽ bị Tần Trạm tra tấn đến chết.

Tân Trạm nhìn về phía hội trưởng thứ tư, cuối cùng ông ta không thể chịu đựng được và lấy ra một lệnh bài.

“Tân Trạm, tha cho chúng tôi.”

Tần Trạm vờ như không nghe thấy, anh bắt lấy hội trưởng thứ tu.

“Đây là lệnh bài của Hiệp hội võ đạo thủ đô của tôi. Chỉ có nói mới có thể kiểm soát hàng ngàn lá bùa bên ngoài hiệp hội. Nếu tôi bóp nát thứ này, Hiệp hội võ đạo thủ đô sẽ bị xóa sổ và mẹ cậu sẽ không thoát chết.” Đại hội trưởng nhanh chóng nói.

Nhưng Tân Trạm dường như không nghe thấy gì.

Trong ánh mắt kinh hoàng của hội trưởng thứ tư, ngọn lửa bốc “Tần Trạm! Đừng ép tôi.” lên.

Nhìn thấy Tân Trạm tiến đến chỗ hội trưởng thứ ba, đại hội trưởng khản giọng hét lên.

Tân Trạm đứng trước mặt hội trưởng thứ ba đang run rẩy, và với một cú đấm, thân xác hội trưởng thứ ba nứt ra, máu thịt bay tứ tung.

Lúc này, Tân Trạm bị bao quanh bởi lửa và máu, giống như một con quỷ từ chín tầng địa ngục.

“Tân Trạm!”

Nhìn thay Tân Trạm chuẩn bị hành động với hội trưởng thứ hai, giọng nói của đại hội trưởng trở nên vô cùng gian ác.

“Cậu không cần mẹ nữa sao? Tôi thề, chỉ cần tôi nổ tung là bùa, tất cả mọi người bên trong sẽ chết” Lệnh bài trong tay ông ta sáng lên, đã đến bước chờ lệnh của ông ta rồi.

Tân Trạm dường như bấy giờ mới nghe được thanh âm của ông ta, mới chậm rãi buông hội trưởng thứ hai ra. Hội trưởng thứ hai tái nhợt ngã xuống đất, một chất lỏng màu vàng chảy xuống đáy quần, thoát khỏi cõi chết, vừa rồi ông ta gần như bị bắn trúng đầu.

“Giao ra đây, tôi tha chết cho ông. Tân Trạm lãnh đạm nhin đại hội trưởng.

“Tôi không tin, trừ phi cậu thề. Đại hội trưởng run giọng nói.

“Giao ra, hoặc chết. Ánh mắt Tần Trạm tràn đầy sát khí, anh chậm rãi giơ tay lên.

Oc oc!

Đại hội trưởng nuốt khan và do dự.

Ông ta sợ chết, nhưng cũng lo lầng Tân Trạm sẽ không giữ lời.

“Trước mặt mọi người, tôi sẽ không nói dối.” Tần Trạm nhẹ giọng nói. Anh hít sâu một hơi, màu đỏ trong mắt biến mất, hóa diễm trên người cũng tất ngầm, anh khôi phục về diện mạo ban đâu.

“Cậu chắc chắn?”

Đại hội trưởng thở dài nhẹ nhõm một hơi, bộ dạng vừa rồi của Tần Trạm quá mức kinh người, khiến người ta cảm giác anh thờ ở với mọi thứ. Bây giờ nghĩ lại, ông ta cảm thấy nhẹ nhõm hơn rất nhiều.

“Cơ hội cuối cùng. Tân Trạm lạnh giọng nói.

“Tôi có thể giết ông trước khi ông kích hoạt lệnh bài. Còn về lá bùa, tôi sẽ từ từ phá giải, và cuối cùng nó sẽ mất hiệu lực.

“Được rồi, tôi đồng ý” Đại hội trưởng nghiến răng nghiến lợi đưa cho Tân Trạm.

“Còn có vũ khí Hóa Cảnh của ông nữa.” Tần Trạm nói.

“Đừng đi quá xa. Hội trưởng thứ hai có chút tức giận.

“Giao cho hắn.” Đại hội trưởng hét lớn.

Cả hai lấy ra vũ khí Hóa Cảnh của mình. Các chiến binh trông rất ghen tị.

Tình cả bút của hội trưởng thứ tư, lần này Tấn Môn đã có thêm ba Hóa Cảnh.

Mà điều này còn chưa tính đến ba hội trưởng Tần Trạm giết lúc trước, là hai vũ khí Hóa Cảnh anh nhất trên đất lúc đó nữa. Nếu một môn phải hoặc một gia tộc có một vũ khi Hóa Cảnh đã là điều cực kỳ hiếm.

Còn Tần phải có hơn năm bột “Sự nổi lên của Tần Môn là điều không thể tránh khỏi, tương lai trong võ lâm ở Việt Nam, Tân Môn sẽ là một đề tài không thể bỏ qua.” Một ông già thở dài.

“Đại ca, vừa rồi cậu dùng cách gì vậy, nhìn vô cùng lợi hại.

Diệp Thành đã cất chiếc khiên từ lâu, và mỉm cười chạy tới. Anh ta sở sở Tân Trạm, ảnh mat sáng lên, như là đang nhìn một cái bảo vật nào đó.

“Bây giờ cậu còn chịu đánh đập tốt hơn. Xem ra tôi chọn cậu đi thám hiểm Mật Kinh cùng là rất sáng suốt.”

“Sư phụ, anh thật là tuyệt vời.” Hứa Bắc Xuyên và Mặt Theo cũng ngưỡng mộ bước tới.

Chúc Diêu, Nam Vĩnh và những người khác đều đến chào hỏi. Nhiều người đã nhìn đại hội trưởng và những người khác trong Hiệp hội võ đạo thủ đô với ánh mắt đầy sát khí.

Nếu không phải Tân Trạm hứa sẽ tha mạng cho những kẻ đó, bọn họ sẽ tấn công những kẻ đó ngay bây giờ. Đại hội trưởng sắc mặt vô cùng khó coi, lần này Hiệp hội võ đạo thủ đô hoàn toàn bị áp đảo. Cho dù hôm nay ông ta còn sống, nhưng cũng không còn đất đặt chân ở Việt Nam này rồi.

 

Bình luận

Truyện đang đọc