TRUYỀN KỲ CHIẾN THẦN

Chương 643

“Vâng thưa cô Uyên” Sào Ngõa cung kinh chấp tay.

“Con giữ Hoa Sen Lửa này lại để tăng tu vi không phải sẽ tốt hơn sao?”.

Chờ Sào Ngõa đi rồi, lão già Câu Lũ chậm rãi đi đến bên cạnh Tô Uyên.

“Nhưng Tân Trạm vừa mới cứu mẹ, anh ấy cần thứ này hơn con.” Tô Uyên chân thành nói.

“Con đúng là quan tâm đến cậu ta vào mỗi giờ mỗi khắc.” Lão già thở dài nói.

“Nếu không có tin tức của Tân Trạm, con sẽ không thể kiên trì đến bây giờ đầu.” Tô Uyên cãilai.

“Đừng quên, nửa năm sau sẽ có một khảo nghiệm lớn. Nếu thực lực không đủ, con và Tân Trạm đều sẽ chết Lão già thở dài rời đi.

“Không đầu, sư phụ. Con sẽ không để cho Tân Trạm chết” Ánh mắt Tô Uyên tràn ngập kiên định.

Nước Ý, La Đô.

“Anh cả, anh phải bảo thủ cho em”

Wilson được người ta mang về tổng bộ của bang Ran Độc, anh ta kêu la thảm thiết trên đường đi đến văn phòng.

Ôm mối nhục nhã to lớn này, chỉ có anh cả mới có thể giúp anh ta.

“Phó bang chủ, ông làm sao vậy?”

Một người trông như tổng quan đi từ trongvăn phòng ra Ông ta nhìn thấy dáng vẻ thẻ thảm này của Wilson, cũng hơi kinh ngạc.

Tại Nước Ý còn có người dám ra tay với Wilson nặng như vậy.

Là ai mà lại to gan như thế.

Anh cả của tôi đâu? Wilson nghiến răng nghiến lợi nói.

Bang chủ đang ra ngoài làm việc, không có ở tổng bộ. Tổng quan nói.

Đừng nói những câu nhảm nhí đó nữa, mang đến được chữa thương đến cho tôi, loại tốt nhất ấy. Wilson thống khổ nói.

Tổng quan không dám do dự, mặc dù đan dược đó vô cùng quý giá, nhưng Wilson thế lại là em trai duy nhất của bang chủRat nhanh, một hạt đạn được đen sì xuất hiện ở trong tay Wilson.

Đan được lớn chừng ngón cái, toàn thân đen nhánh, tản ra khi lạnh, Ở bên trên đan dược còn khác hoa văn đầu ran.

Wilson không do dự nuốt đan dược vào Trong nháy mắt, anh ta gào lên đau khổ Đan dược nọ đi vào trong cơ thể không hòa tan ra, mà tựa như có sức sống, biến thành một con răn không ngừng cần xẻ tán loạn bên trong cơ thể anh ta Tổng quản sợ hãi đứng nhìn, dưới da Wilson không ngừng có chỗ nhỏ lên, rồi lại chuyển sang chỗ khác.

Tựa như có côn trùng đang điên cuồngchạy ở trong cơ thể anh ta vậy.

Nhưng cơ thể của Wilson cũng đang nhanh chóng trở lại khỏe mạnh như cũ.

Chỉ một lát trôi qua, Wilson đã có thể đứng lên từ xe lăn “Anh cả đi đầu rồi, tôi muốn đi gặp anh ấy Wilson nghiến răng ken két.

Tân Trạm đánh gãy tay chân của anh ta, anh ta nhất định phải bảo thủ.

Dù cho Tần Trạm vô cùng mạnh mẽ, nhưng anh ta không tin trên thế giới này có ai có thể làm đối thủ của anh cả.

Huống chi, sau lưng anh cả còn có người kia.

Đó là người mà Tân Trạm chắc chắn không đối phó nổiTrung tâm Thành phố Lạ Đó Tại một chợ giao dịch Ở đây cũng có bán linh dược Bí cảnh Cực Quang Đảo vừa mới kết thúc cho nên ở đây có rất nhiều lĩnh dược phong phú.

Tâm Trạm dẫn theo Tăng Lực, điên cuồng tìm kiếm tại từng cửa hàng.

Thi thoảng Tân Trạm chỉ cần liếc mắt qua thì đã có thể phát hiện ra ngay gốc dược thảo lâu năm nào tốt hơn, căn bản không cần phải lo lăng sẽ bị mắc lừa.

Anh lấy tay chỉ một cái, Tăng Lực mua luôn.

Mã Tăng Lực cũng không đau lòng chút nào.

Ông ta cảm thấy, cho dù bản cả nhà họTăng đi cũng không đủ để bảo đáp án tình cho Tan Tram Vừa chi tiền đã chỉ hơn mấy trăm triệu mấy tỷ đồng.

Các chủ tiệm cười đến mức không ngậm miệng lại được. Khách hàng lớn như thế này quả thật là thần tài Tầng Lực hào phóng chi tiền, thậm chí làm cho cho giao dịch nhỏ một phen oanh động “Ông chủ, đây là cái gì?”

Sau khi mua hết tất cả lĩnh được ở một cửa tiêm, Tần Trạm đột nhiên chỉ vào một vật nói.

“Cậu nói cái gây gỗ này à?” Chủ quán sứng sốt một chút, mới nhận ra Tấn Trạm đang nói tới cái gì Đó là một cây gậy gỗ dài chưa tới nửa mét,toàn thân tròn trịa, ở trên cũng không có hoa văn gì, nhìn tựa như là một vật được gia công thô ráp, “Đây là cây gỗ do tôi ngẫu nhiên phát hiện chắn trong đất trong một lần thu thập linh được, cảm thấy vật liệu của gỗ này hơi hiếm lạ, nên cầm về thưởng thức.” Chủ tiệm nói: “Có thể đưa cho tôi xem được không?” Tần Trạm hỏi, Chủ tiệm đưa gậy gỗ vào trong tay Tân Tram.

Tần Trạm vuốt ve gậy gỗ, cẩn thận cảm nhận một phen.

Cầm trong tay thì thấy nhẫn mịn, cảm xúc dễ chịu hơn gỗ nhưng cũng không có gì đặc biệt.

Vận chuyển linh khi vào trong đó, cây gỗvẫn không thay đổi gì Nếu đối lại là mat nhìn của những người khác đây chỉ là một cây gỗ một vật liệu gỗ phổ thông có chút đặc biệt mà thôi.

Nhưng cây Trừu Ma Tiền được anh ta đặt bên trong không gian lại rung lên hung hăng điên cuồng Nhất là vào khi anh ta đưa tay cầm lấy cây gỗ, Trừu Ma Tiên cảng kích động hơn, dường như là muốn nhảy ra khỏi không gian chứa đồ Không biết cái này bán bao nhiêu? Tân Tram hỏi.

Anh khách sáo quá, một cây gậy gỗ bình thường thôi mà, anh cứ lấy đi.” Chủ tiệm cười nói.

Tần Trạm đã tiêu mấy tỷ ở trong tiệm, ông ta cũng đã kiếm được đầy bắn đầy bắt khôngquan tâm cây gầy gỗ này nữa.

Tàn Tram nổi tiếng cảm ơn, cũng không khách sáo nữa Sau đó hai người đi vòng quanh một vòng mua hết sạch linh được chất lượng tốt trên chợ giao dịch.

“Cái gì? Tất cả đều bị mua hết rồi Người đàn ông cao lớn hơi khiếp sợ nhìn chủ cửa hàng.

Sau khi ông ta nhận được mệnh lệnh của tồn chủ thi không ngừng giục ngựa đi vào trong chợ Thành phố này.

Nhưng liên tục đi ba bốn cửa hàng, tất cả đều trống không Sắc mặt của Gerom lập tức trở nên nặng nề, chủ tiệm thấy vậy thì cả người lạnh run.Bang chủ của bang Rar Độc cũng không phải là người mà ông ta có thể đắc tội Thừa bang chủ Gerom tồn kinh, quả thật chúng tôi không dám lừa ông. Ngay mới đây thôi, một người trẻ tuổi mang theo ông chủ Lực, mua hết đồ trong cửa hàng chúng tôi. không, mua hết sạch sành sanh linh được ở trong toàn bộ cho giao dịch.”

“Lại là Tăng Lực.” Gerom nhíu nhíu mày.

Lão chủ nhà của nhà họ Tăng bị bệnh, chuyện này anh ta có biết, nhưng đối phương chưa từng mua nhiều lĩnh được trong một lần như vậy.

Quét sạch toàn bộ chợ giao dịch, chỉ sợ phải hết ba nghìn năm trăm tỷ.

Nhà họ Tăng lại chỉ ra quá nhiều tiền trong một lần như vậy à?Đương nhiên, nếu Gerom biệt, ở trong đó có một nghìn bảy trăm năm mười tỷ là tiền của Wilson en trai anh ta, sơ rằng sẽ càng phản nói. hon.

Tôn chủ cần một số lượng lớn linh dược, nếu anh ta mua không được tất nhiên tôn chủ sẽ trừng phạt anh ta.

Gerom vô cùng bất an.

“Ông nói bọn họ mới rời khỏi chợ đúng không, bọn họ đi hưởng nào rồi?” Gerom hỏi.

Chủ tiệm không dám giấu diễm, chi về một phương hướng.

Tất cả mọi người đi tìm cho tôi, nhất định phải ngăn lại được Tăng Lực và thanh niên đó. Gerom ra lệnh với đám người bên cạnh.

Trước một con đường ở ngoại ô phía Tây thành phố La ĐôTăng Lực ở đằng trước lái xe, Tân Trạ ngôi sau lấy Tri Ma Tiên từ trong không gian chứa đồ ra.

Trừu Ma Tiên càng rung động kịch liệt hơn, như muốn sống lại vậy.

Mặt Tân Trạm lộ vẻ suy tư Trừu Ma Tiên, đến từ kinh đô hiệp hội võ Năm đó anh bị bắt vào tù từng bị cái cây này quất.

Vật này hơi thần kỳ, không những sẽ làm cho võ giả cảm thấy vô cùng đau nhức khó chịu, hơn nữa thân hồn cũng sẽ bị kéo ra Đó cũng là lý do sau khi Tần Trạm diệt hiệp hội võ thủ đô thì cố ý giữ cái này lại Lúc ấy, Tân Trạm cho rằng Trừu Ma Tiền cùng hiệp hội võ ba trí trận pháp, là một mạchtương thừa mới có hiệu quả như vậy Nhưng về sau hỏi thăm hội trưởng lớn, mới biết được thì ra vật này là tự nhiên. Bọn họ phát hiện ra có thể làm cho phạm nhân đau khổ một cách từ từ, nên nó mới được đặt tên là Trừu Ma Tiên.

“Roi Trừu Mã Tiên và cần roi của nó cũng không xứng đôi, hắn là sau này hiệp hội võ kinh đô tự lắp đặt vào, hàn cây gỗ là cản roi của roi này chăng?”

Bình luận

Truyện đang đọc