TRUYỀN KỲ CHIẾN THẦN

Chương 2594

Mặt khác, hắn dù sao cũng mang trong mình dòng máu nhà họ Diệp, là anh cả của bọn họ.

Không ngoài dự đoán, bên nhà họ Trần để người đàn ông trung niên đó ra trận.

Hai người đều là con cả của hai nhà, trước đây cũng không ít lân chạm trán, thậm chí đã giao đấu.

“Diệp Trảm Long, nếu như nhị đệ của anh còn sống, có thể †a còn kiêng dè một chút, anh không phải đối thủ của tôi” Con cả của nhà họ Trần nói một cách khinh thường.

“Ai thắng ai thua, đánh đã rồi mới biết”

Ánh mắt Diệp Trảm Long tràn đầy quyết tâm.

Anh ta của trước đây là người nhu nhược thiếu quyết đoán, thậm chí còn có những quyết định sai lầm, nhưng lần này anh nhất định sẽ tiến thẳng không lùi.

Trên bầu trời ở sân đấu, hai người nhanh chóng giao thủ.

Tiếng răng rắc không ngớt, linh khí giống như một con giao long, bay lượn trên bầu trời không ngừng nghỉ.

Các tia sáng màu sắc tỏa sáng rực rỡ, đất trời rung chuyển.

Vì thắng hay bại đều liên quan đến tương lai của hai nhà, nên cả hai bước lên sân đấu liến bắt đầu cuộc chiến sinh tử.

Bùm! Bùm!

Giao đấu chưa được bao lâu, Diệp Trảm Long đã nhận một chưởng của con trưởng nhà họ Trần, mạnh đến mức khiến anh †a phun ra một ngụm máu, nhưng trong mắt anh ta lại chỉ có sự điên cưồng, hai ngón tay kết thành kiếm, ngưng tụ lại thành một dải ánh sáng màu đỏ, cùng lúc chọc vào lồng ngực đối phương.

Cả hai rơi xuống từ giữa không trung, họ giống như hai con thú đang chật vật xoay sở nhưng vẫn ra sức tấn công nhau.

Một lượng lớn máu rơi xuống, tiếng xương gãy Ai cũng đã bị thương, khí tức của cả hai đều rất điên cuồng.

“Diệp Trảm Long, anh thả tôi ra, nếu không tôi sẽ đập nát cơ thể của anh”

Người con trưởng họ Trần rống lên, Diệp Trảm Long dường như liều mạng túm lấy thân thể của anh ta điên cuồng đánh đập.

Đây có lẽ đã không còn là thủ đoạn của một tu sĩ hợp thể cảnh nữa, thực ra thể sức của Diệp Trảm Long đã suy yếu, chỉ có cách này mới gây nên tổn thương cho đối thủ.

Đại trưởng lão nhà họ Trần nheo mắt lại, một dải linh khí điên cuồng ấn vào cơ thể Diệp Trảm Long.

Nhưng dù thất khiếu của Diệp Trảm Long có chảy máu, anh ta vẫn cười gắn, vẫn liên tục nhằm vào vết thương trước ngực của đối thủ mà công kích.

“Cơ thể mất đi rồi thì ta còn có thần hồ, cùng lắm thì tự hủy, tôi với anh đồng quy vô tận”

“Anh thật sự điên rồi, chẳng qua cũng chỉ một thành phố thôi mà, cũng không phải muốn nhà họ Diệp phải diệt tộc. Có nhất thiết phải hủy đi mấy nghìn năm tu luyện vào trận chiến này không?”“Người con cả nhà họ Trần đã vô cùng luống cuống rồi.

“0at”

Đại trưởng lão nhà họ Trần rốt cuộc cũng không ngăn cản được, linh khí tan hết, cũng phun ra một ngụm máu tươi.

Cả hai người đều bất tỉnh, ngã xuống trên sàn đấu.

Tu sĩ của hai tộc đều đỏ cả mắt, lập tức xông lên kéo hai người xuống.

“Trong hiệp đầu tiên này, nếu để hòa, hai vị chủ gia tộc cũng không nên có ý kiến gì chứ” Trưởng lão Hứa nói sau khi chứng kiến trận đấu.

Cụ Diệp và chủ nhà họ Trần đều gật đầu.

Mặc dù con cả nhà họ Trần có thế chiếm thế thượng phong, nhưng Diệp Trảm Long lại dựa vào sự điên cuồng không sợ chết mà khiến đối thủ hôn mê, biến kết quả trận đấu thành hòa.

Bình luận

Truyện đang đọc