TRUYỀN KỲ CHIẾN THẦN

Chương 2582

Nói không chừng nhà họ Diệp vượt qua được kiếp nạn này, con rối ấy sẽ phát huy được tác dụng lớn nhất.

Sau đó hai người bận rộn lu bu bên trong phòng, mà nhà họ Diệp lúc bấy giờ cũng tất bật bận rộn để chuẩn bị, hôm nay sẽ đi đàm phán về quyền sở hữu thành phố Nam Khoả, cái này liên quan đến danh dự và cả lợi ích của nhà họ Diệp, cho nên ai nấy đều rất quan tâm.

Ngay cả ông cụ Diệp cũng đến phòng hội nghị từ rất sớm để chuẩn bị.

Thời gian chậm rãi trôi qua, cuối cùng cũng sắp tới giờ hẹn của nhà họ Diệp và nhà họ Trần.

Bên ngoài thành Thiên Dự, trời cao mây trắng bồng bềnh, một con tàu châu báu khổng lồ đang tiến về thành phố với tốc độ tưởng như chậm mà nhanh.

Con tàu toát ra một màu bàng bạc, khí tức huyền diệu vô tận múa quanh thân tàu, tiếng sáo trúc văng vắng như tiếng hát bên tai, tổng thể con tàu châu báu như phát ra ánh sáng muôn màu chiếu rọi khắp bốn phương trời, vô cùng bắt mắt.

Con tàu châu báu này chính là một trong những bảo vật của nhà họ Trần, mỗi khi có việc quan trọng, họ sế cắt cử con †àu quý giá này đến, trước là để thể hiện khí thế có thể áp đảo hơn hẳn đối phương.

Trong khoang tàu lớn, đám tu sĩ chen chúc vây quanh, một ông lão mặc áo xanh đứng ở mũi tàu nhìn thành Thiên Dự đang mỗi lúc một đến gần, sắc mặt đầy sâu não.

“Nhà họ Diệp đối đầu với nhà họ Trần chúng ta lâu như vậy rồi, tưởng rằng trải qua độ kiếp cảnh đã là vô cùng khủng khiếp rồi, vậy mà đến cuối nhà họ Trần chúng ta vẫn không thể thắng”

“Đúng vậy thưa ba, nhà họ Diệp này bảo thủ lạc hậu, đâu phải đối thủ với chúng ta, lần này xông vào không những muốn lấy được thành phố Nam Khoả, còn phải cho bọn họ xem một màn hay”

Bên cạnh ông lão, một người đàn ông đứng tuổi tươi cười mà nói.

Đấu với nhà họ Diệp lâu như vậy, hai bên vẫn chưa phân định mạnh yếu.

“Lần này lợi dụng lúc nhà họ Diệp đang gặp tai hoạ, ép buộc bọn họ phải giao quyền sở hữu thành phố Nam Khỏa cho chúng ta, như vậy sau này nhà họ Diệp mất đi một thành phố lớn cung cấp tài nguyên cho, sẽ dần trở nên suy yếu, không còn tư cách sánh cùng với nhà họ Trần chúng ta nữa” Một người đàn ông khác cũng cười nói.

“Lần này nhà họ Diệp tiêu rỉ “Mấy năm nay nhà họ Trần chúng ta đã làm việc chăm chỉ để thu thập tất cả các thành phố thuộc sở hữu của nhà họ Diệp, nhà họ Trần chúng ta chính là gia tộc đứng đầu Bắc vực”

“Ha ha, nghĩ đến việc sắp đè bẹp được nhà họ Diệp, tâm trạng lại sảng khoái quá đi!”

Các tu sĩ còn lại cũng lần lượt lên tiếng, ai nấy đêu hừng hực phấn khởi.

Đấu với nhà họ Diệp đến cuối và giành được phần thắng, điều này khiến tất cả người nhà họ Trần đều cảm thấy vô cùng vui vẻ mấy ngày nay.

“Điều tra kỹ chưa, có thật là nhà họ Diệp không thể phản kháng?” Ông lão mặc áo xanh chính là gia chủ nhà họ Trần, Trần Nghinh Dương, lúc này đây vẫn còn rất bình tĩnh.

“Ba, ba cứ yên tâm đi, mấy ngày nay nhà họ Trần chúng ta đã bố trí rất nhiều tu sĩ đi dò la tin tức, những gia tộc vốn ngày trước từng có quan hệ thân thiết cùng, bọn họ cũng không cử người đi tìm, đến sáng nay cũng không có động tĩnh bất thường nào, có lẽ bọn họ cũng biết đã rơi vào tình cảnh tường sập người đẩy, những gia tộc kia cũng sẽ không ra tay trợ giúp” Người đàn ông đứng tuổi vừa nói vừa cười nhạt.

“Còn nữa, nhất định phải chăm sóc chu đáo vị tiền bối đang ở trên tàu của chúng ta, Thất Hồn Ma Tông, người này sẽ đại diện cho nhà họ Trân lên đàm phán” Trân Nghinh Dương vừa nhìn về phía sau tàu vừa căn dặn.

“Ngài yên tâm, mấy ngày nay chúng tôi đều phục vụ người này như người hầu với ông chủ, tốn sức nghĩ ra trò vui cho ông †a, trưởng lão Hứa cũng đã ra chỉ thị nhất định phải ép gia chủ nhà họ Diệp đến cùng, không để ông ta bày ra vẻ kiêu căng về độ kiếp cảnh.

“Không cần viện trợ, chúng ta lại mời được cường giả của độ kiếp cảnh, phen này để xem, chúng ta chắc chắn giành phần thắng lợi”

Trần Nghinh Dương vô cùng phấn chấn, cả một đời tranh đấu, cuối cùng ông ta cũng sắp được thấy cảnh Diệp Thanh Đồng thất bại rồi.

“Gia chủ, sắp tới thành phố Thiên Dự rồi, có cần xuống tàu không?”

Bấy giờ tu sĩ trong tàu đều chạy ra hỏi.

“Không cần, chúng ta trực tiếp tiến vào” Trần Nghinh Dương đường hoàng nói.

Bình luận

Truyện đang đọc