TRUYỀN KỲ CHIẾN THẦN

Chương 805: Sự thật của hồ nước thân

“Tôi cũng biết, nhưng hiện tại linh khí của tôi lại không dùng được bao nhiêu cả, cách có thể sử dụng không có nhiều Trong lòng Tần Trạm cũng vô cùng bất đắc dĩ, lúc này anh cực kì nhớ nhung lúc bản thân vẫn còn nhiều linh khí trước đây.

Nhưng mà dựa vào linh khí từ kinh mạch nơi cánh tay truyền ra, Tân Trạm cũng đã thử đủ loại phương pháp rồi, thậm chí đến cả U Lam Minh Hỏa cũng đã dùng luôn.

Chỉ là Minh Hỏa trước kia đốt gì cũng được lần này dường như lại chẳng có chút tác dụng nào với ác ma, thậm chí còn bị dập tắt.

“Xem ra chỉ có thể dùng chiều cuối cùng thôi.”

Thấy ác ma đuổi tới càng lúc càng gần, mắt Tân Trạm đột nhiên hiện lên vẻ kiên quyết. Anh duỗi tay ra, trực tiếp nghiền nát dấu ấn kiếm mang mà ông Kiếm cho anh.

Không còn dấu ấn này nữa, mấy tia kiếm mang đang đảo quanh tuần tra khắp bốn phía hồ nước thần đồng loạt rung lên, giống như đã phát hiện được mục tiêu.

“Cậu làm cái gì đấy?” Phù ma phát khùng lên hỏi: “Đám ác ma kia cậu còn không xử lý được lại còn đi chọc vào kiếm mang làm gì hả?”

“Mượn đao giết người đấy có hiểu không hả, dù sao không làm gì cũng chết, thì cứ thử xem thế nào di!”

Ánh mắt Tần Trạm bắt đầu trở nên điên cuồng. Ngôi chờ chết không phải phong cách của anh, anh tuyệt đối sẽ không ngồi không đợi chết đầu Lúc này đây, Tần Trạm chẳng những chạy trốn mà còn không ngừng tạo ra các luồng kinh khi khác nhau, ban thắng vào ánh sáng từ kiểm.

Ngay lập tức cả hồ nước thân trở nên vô cùng hỗn loạn, tất cả ác ma, kiếm mang đều điên cuồng lao về hướng Tân Trạm Điều này y như những gì lần Trạm đã tính toàn càng loạn thì lại càng tốt.

Trên hồ nước thân Ông Kiểm đã sập hóa đã luôn rồi.

Ông hoàn toàn bị hành động gây loạn này của Tần Trạm làm cho cứng họng chẳng biết nói gì. Thằng nhóc này chắc là bị điên rồi, chứ không sao lại dùng cách này cơ chứ?

Hơn nữa, đây là hồ nước thần của ông đó ư? Ông bảo vệ cái hồ nước thần này biết bao năm tháng rồi mà cho tới bây giờ cũng chưa từng thấy hồ nước thần loạn tới mức như thế này luôn.

“Muốn thành công thì phải chấp nhận rủi ro mà, phù ma, ông giúp tôi tạo thành một lá bùa khí đi.”

Tân Trạm lao nhanh xuống dưới đáy hồ, chẳng thèm nhìn lại ác ma và kiếm mang dày đặc đang đuổi theo phía sau.

Anh chuyển một phần hơi thở của mình cho phù ma, phù ma không hiểu làm nhưng vân nhanh chóng kết một lá bùa thuận cho anh.

“Ở đây đi”

Tân Trạm đột nhiên chuyển hưởng rồi nhằm vào hưởng tia sáng, sau đó đánh mạnh tháng xuống đáy ho.

Một đâm này của anh đã tạo thành một cái hố sâu dưới đất, anh nhanh chóng chui vào trong hồ. Kiểm mang phía sau cũng đã đánh tới, tất cả đều nổi âm âm trong khu vực này.

Hệt như vô số thiên thạch rơi xuống, dây hộ vang động tiếng nổ, cả vùng đất rộng lớn rung lên, khắp nơi đều ngập tràn các loại hơi thở khác nhau hỗn loạn đan xen.

Phía trên hồ nước thần, ba ông lão đều có thể cảm nhận được hồ nước thần giờ phút này đang vào lúc nước sôi lửa bỏng, không ngừng cuồn cuộn sôi trào, tất cả đều lộ ra vẻ lo lắng, khẩn trương.

“Ông Kiếm, thế nào rồi?” Lão Bạch quan tâm hỏi han.

“Tần Trạm đang đánh nhau với kiếm mang, sợ là cũng sắp chết rồi.” Ông kiếm thở dài nói.

“Tháng nhóc này cũng là người cực kì thông minh, hiểu được cách dùng kiểm khí để cắt đứt sự truy lùng của ác ma, nhưng mà kiếm khí quá mạnh mẽ, chẳng có cơ thể người phàm nào có thể chịu nổi ca.”

Hai lão Hắc, Bạch lặng người đi, lão Hắc tức giận nên một năm đầm xuống dưới đất. Thấy Tân Trạm đang phải đối mặt với sinh tử mà ông lại chẳng làm gì được.

“Đừng từ bỏ, tôi cảm thấy thằng nhóc này sẽ không dễ chết thể đâu Lão Bạch cổ vũ “Bị nhiều tia kiếm mang tấn công như thế, lại còn bị ác ma đuổi giết, nếu như nó có thể sống sót thi tôi thật sự bái phục nó luôn.” Ông kiếm nói Dưới đáy hồ nước thần.

Đã qua một tiếng đồng hồ, trận nổ do đống kiểm mang tao thành bấy giờ mới dần dẫn ngừng lại. kia Phía trên đáy hồ vốn dĩ bằng phẳng giờ đây đã xuất hiện vô số những hố sâu khiến người khác nhìn vào là thấy ghê người, giống như thể bị người khổng lồ nào đó đấm xuống vô số lần vậy.

Ác ma lúc trước đuổi theo tới đây cũng không lập tức rời đi ngay mà lại tụ tập thành một nhóm đứng phủ kín cả vùng đất phía trên hồ nước.

Đợt tấn công này của kiếm khí đã khiến chúng nhất thời mất đấu của Tân Trạm nhưng hiển nhiên là vẫn chưa chịu từ bỏ.

“Đám nay vẫn còn chưa đi à?”

Ở nơi đáy hồ sâu, có một khối ngọc khuyết năm rất sâu bên trong đống bùn đất Tân Trạm tránh ở trong không gian điều chế thuốc, anh thận trong phát ra một tia thân thức cần thận quan sát bên ngoài Thật ra ông kiếm nói cũng đúng, nhiều kiếm mang cùng nhau tấn công như thế cho dù bản thân có hơn người thường thì cũng chẳng thể nào chịu đựng được.

Cho nên ngay từ khi bắt đầu, Tân Trạm đã định trong khoảnh khác mà kiếm mang dành xuống anh sẽ đi vào không gian Ngọc Quyết.

“Nhưng mà nhìn qua thì chúng nó hình như đang trong trạng thái ngủ say rồi, chắc là không nhạy bén lắm đâu.” Phù ma cũng phân tích.

“Thử một chút xem.”

Tần Trạm gật đầu, anh đánh bạo, thử phả ra một luồng hơi thở.

Thấy đối phương chẳng hề có động tĩnh gì, Tân Trạm mới ném thử kiếm Thanh Đồng ra khỏi không gian Ngọc Quyết.

Sau vài lần thử, xác nhận được ác ma đã lại ngủ say rồi, Tân Trạm mới nhẹ nhàng thở ra, lặng lẽ xuất hiện ở trên đáy hồ “Dọa tôi sợ muốn chết.” Phù ma thở hắt ra, nói: “Chúng ta vượt qua chỗ này chắc là có thể rời đi rồi.”

“Rời đi? Ác ma còn chưa giết tôi, rời đi làm gì chứ?” Tân Trạm hỏi, Anh biết mục đích của mình tới đây là để giải quyết vấn đề ác ma.

“Cậu còn muốn giết nữa sao?” Phù ma suýt nữa thì tức học cả máu “Lân sau có thể số câu không tốt được như thể nữa đầu, thể thì sẽ toi luôn đó.

“không thể giết thì tôi di xem thử cho ma lực trước đảm ác ma hay bảo vệ vay Tân Trạm nổi “Phù ma, ông có thấy lạ không, đáy hồ này rộng như thế, vì sao đám ác ma này đều tụ tập hết ở một chỗ thôi vậy?”

Phù ma đột nhiên sững sờ, vấn đề này lão ta chưa bao giờ nghĩ tới cả “Cậu nghĩ là ở đó có thứ gì sao?”

“Chỉ là đoán thế thôi, nhưng dù sao cũng đáng để chúng ta qua nhìn thử mà.” Ánh mắt Tần Trạm bắt đầu lóe lên tia sáng.

Phù ma đổ mồ hôi hột, vừa rồi chạy trốn sự đuổi giết của ác ma, giờ lại đi tìm bí mật ở hang ổ của ác ma, Tần Trạm đúng là lớn gan lớn mật mà, nếu khi ở đó mà bị ác ma phát hiện ra thì tới cả cơ hội trốn Tân Trạm cũng chả có nữa.

Nói làm là làm ngay, Tân Trạm cố gang thu hết lại mùi của mình, chậm chậm bước ra khỏi khu vực đáy nước này đi về hướng mà đảm ác ma tụ tập ban Lần này, Tân Trạm không đụng phải bất kì ác ma nào nữa Cho dù gặp hai ba con lạc đàn thì anh đều chọn cách vượt qua.

Càng tới gần khu vực trung tâm kia, dự cảm của Tân Trạm lại càng trở nên mãnh liệt hơn, anh mơ hồ cảm nhận được bên trong khu vực này đang cất giấu một cái gì đó.

Dựa vào những lời mà ông Kiếm nói, đảm ác ma này không phải là ở đây ngay từ đầu mà là sau này mới đột ngột xuất hiện.

Mà tại di tích của Cổ Tông Môn này không hề có người ngoài làm loạn, sự thay đổi kia xuất hiện quá nửa đều là bởi vì đã có một vài thứ gì đó đã xảy ra biến hóa.

Sau khoảng nửa tiếng đồng hồ, Tần Trạm đã tới được đáy hồ khu vực ác ma tụ tập.

Lúc này anh ngẩng đầu nhìn lên bên trên, dường như đã đánh mất hứng thú đuổi giết của mình, lúc này có không ít ác ma từ phía xa xa chậm rãi quay về đây, lại tụ tập lại thành một nhóm.

Việc này cũng đã xác nhận được suy nghĩ của Tân Trạm, nơi này thật sự có vấn đề Dừng trên đáy hộ, Tân Trạm phát ra thân thức, cần thân cảm nhận.

“Hình như có hơi thở của bùa chủ” Phù ma cũng cảm nhận được gì đó, đột nhiên mở miệng nói. Tân Trạm gật đầu, anh cũng đã chú ý tới khu vực phía trước, có gì đó hơi khác lạ Đi lên phía trước, Tân Trạm chạm rãi dùng kinh khi, làm sạch toàn bộ đất cát có nước ở trước mặt Từng đợt ảnh sang ảm đạm tấn ra, rồi đột nhiên đáy hồ sáng lên, dần dần hiện lên cái gì đó giống như là chữ phồn thể.

“Đây là…

Tần Trạm có hơi đăm chiêu, anh cố ghi nhớ dấu bùa này, rồi lại đi vê phía trước.

Rất nhanh, Tần Trạm đã phát hiện ra bảy kí tự bùa chú lớn từ ánh sáng ảm đạm này.

Bình luận

Truyện đang đọc