TRUYỀN KỲ CHIẾN THẦN

Chương 2541

Lúc trước anh ta e sợ áp suất dưới đáy vực sẽ khiến mình mất mạng, bây giờ tính mạng bị uy hiếp lại khiến cho anh ta thực sự đến được nơi này.

Mà càng làm cho anh ta mừng rỡ hơn nữa là anh ta đã thực sự nhìn thấy chí bảo dưới đáy vực.

“Dưới đáy vực có ánh sáng. Ba đã từng nói rằng rất có thể dưới đáy vực phong ấn chí bảo do tổ tiên nhà họ Diệp để lại.

Lá bùa trong tay này không có tác dụng công kích, nhưng nếu chí bảo kia hữu dụng thì mình sẽ giết hết Diệp Thành và người trợ giúp anh ta”

Diệp Văn bình tĩnh trở lại thì thấy ánh sáng lóe lên dưới đáy vực cách đó vài trăm mét, trong mắt hiện lên tia sáng hung ác.

Cho dù là dựa vào chính mình hay ba thì đều phải giết hai kẻ Tân Trạm và Diệp Thành đã khiến anh ta phải khổ sở như vậy.

Lá bùa thúc dục được đến đây thì đã mất đi linh khí, Diệp Văn cũng không có thời gian truyền tống, liền bơi thẳng về phía ánh sáng kia.

Tân Trạm và Diệp Trảm Long cũng trước sau bơi được đến đáy ao.

Hơn nữa bởi vì khoảng cách càng thấp nên phạm vi của thần thức càng nhỏ, khi Tân Trạm xuống đến nơi thì phát hiện anh, Diệp Văn và Diệp Trảm Long đang ở những phương hướng khác nhau.

Nhìn thấy Diệp Văn đang lao về phía ánh sáng ở đáy ao Tân Trạm cũng bơi về phía đó.

Không thể nghi ngờ, ánh sáng kia chính là ánh sáng phát ra từ chí bảo, mà vật được nhà họ Diệp giấu ở đáy ao nhất định sẽ không phải là vật tâm thường.

Diệp Trảm Long và Diệp Thành cũng giống vậy.

Mặc dù Diệp Văn là người đến trước nhưng dù sao thì anh †a cũng chỉ là phân thần cảnh, Tân Trạm và Diệp Trảm Long đi sau mà đến trước, chỉ trong khoảnh khắc đã vượt qua vị trí của Diệp Văn.

Tân Trạm không ngừng đến gần, chỗ có ánh sáng kia đã hiện ra rõ ngay trước mắt anh.

“Bên trong còn có người.”

Tân Trạm có thể thấy trong khu vực trông như bát úp này, giữa luồng ánh sáng lóe lên từ đáy ao có một người đàn ông trung niên áo trắng ngồi xếp bằng, hai mắt nhắm hờ, không hề nhúc nhích.

Toàn thân người này bừng lên ánh sáng trắng, giống như một thân thể ngưng tụ ánh sáng. Quầng sáng xung quanh dường như được tạo thành bởi ánh sáng rực rỡ tỏa ra từ trên người ông ta.

Rất hiển nhiên bóng người này không phải là một vật thể sống, mà giống như một bóng ảo, hoặc là một phần tàn niệm còn sót lại của thần hồn.

“Không đúng, không phải người này, mà là viên ngọc đeo trên cổ ông ta”

Nhưng rất nhanh sau đó Tân Trạm đã phát hiện ra nguồn phát ra ánh sáng chân chính.

Trên cổ người đàn ông đeo một viên ngọc nhỏ bằng lòng bàn tay lan tỏa ra ánh sáng rực rỡ, chính thứ này đã bao bọc lấy người đàn ông, đồng thời mở một vòng bảo hộ quây khắp xung quanh.

“Lời đồn tổ tiên để lại hóa ra là có thật, thật sự có một chí bảo bị trấn áp dưới đáy thánh trì”

Tim Diệp Trảm Long cũng đập nhanh hơn.

Trước đây, tổ tiên của nhà họ Diệp đã đặt lệnh cấm những người có dòng máu không đủ thuần chủng đi vào trong thánh trì, sự tồn tại của chí bảo trong thánh trì luôn là lời đồn truyên †ai nhau.

Cho nên Diệp Trảm Long cũng chưa bao giờ đi vào bên trong thánh trì.

Mấy ngày nay tuy rằng ông ta đã khống chế nhà họ Diệp, nhưng vì sợ rằng nếu mình tùy tiện xông vào sẽ ảnh hưởng đến việc con trai luyện hóa huyết mạch trong đó nên không hề có ý định đi vào trong ao thăm dò.

Mà lần này đi vào đến đáy ao lại gặp được chí bảo khiến cho ông ta mừng rỡ như điên.

Chẳng lẽ trời cao cũng muốn thành toàn cho Diệp Trảm Long này sao?

Mặc dù không biết thứ này là gì, nhưng nếu đã được bảo vệ chặt chẽ dưới đáy ao như vậy thì chắc hẳn đây cũng không phải là một vật tâm thường.

Hơi thở Diệp Trảm Long dồn dập, ông ta nhanh chóng tới gần người đàn ông.

Bình luận

Truyện đang đọc