TRUYỀN KỲ CHIẾN THẦN

Chương 495

Vì bước vào đại võ tông, Tô Vũ trả giá rất nhiều.

Vốn tưởng rằng mình đã trở thành người đứng đầu thế giới, nhưng Đằng Ngạo, Tần Trạm liên tục đột phá, khiến anh ta tiếp nhận thế nào đây?

“May mà mình là người đột phá đầu tiền.” Tô Vũ chỉ có thể an ủi mình trong lòng như thế.

Anh ta thờ ơ nhìn Đằng Ngạo, lạnh giọng nói: “Đằng Ngạo, hôm nay tôi sẽ khiến anh biết, giữa anh và tôi chênh lệch lớn cỡ nào!”

Vừa dứt lời, Tô Vũ bay lên trời, từng dòng khí kình trực tiếp đè ép mà đến!

Trong cơ thể Tô Vũ có được một linh hồn khác, thuật pháp của anh ta bí hiểm, giống như cuồng phong mưa rào, đè về phía Đằng Ngạo.

Đằng Ngạo cũng không yếu thế, vì bảo toàn tên tuổi đứng đầu thế giới của mình, Đằng Ngạo có con bài chưa lật.

Lúc này Tần Trạm và Hứa Bắc Xuyên đang thảnh thơi chạy tới nơi này.

“Haizz, sư phụ, con thực sự hâm mộ người, người trưởng thành như vậy mà còn có em gái nguyện ý vì người mà trả giá tính mạng.” Hứa Bắc Xuyên ở trên xe than thở.

Tần Trạm vỗ đầu anh ta một cái, nói: “Bộ dạng sư phụ không thể đẹp trai hơn con sao?”

Hứa Bắc Xuyên không phục nói: “Nói linh tinh, con ba tuổi đã là hot boy, năm tuổi là hot boy của lớp, mười tuổi là hot boy của tỉnh, hai mươi tuổi là hot boy cả nước! Con bây giờ ấy à, chính là hot boy thế giới, con sẽ như sư phụ sao?”

“Sư phụ khác với con, ngay từ lúc sư phụ sinh ra, nhất định là thân phận hot boy vũ trụ.” Tần Trạm nói.

Lái xe ở phía trước ho khan một tiếng, nói: “Được rồi, đừng cãi vã nữa, bộ dạng hai người đều kinh thiên động địa”

Xe lái về phía núi Côn Luân, một đường đều là phong cảnh không người.

Tô Vũ đang giao đấu với Đằng Ngạo, bầu trời không ngừng lóe sáng, thường truyền ra âm thanh nổ tung.

Hai người đều đã tiến vào cảnh giới đại võ tông, bọn họ dùng toàn lực giao đấu, đủ để hủy diệt cả ngọn núi!

“Rầm rầm!”

Thuật pháp của Tô Vũ vô cùng kỳ lạ, mà thân thể anh ta được màu đen bao bọc, chỉ trong nháy mắt đã trở nên vô cùng cứng rắn, vậy mà đỡ được một quyền của Đẳng Ngạo “Chỉ có chút bản lĩnh đó thôi sao?” Tô Vũ hét to một tiếng, thân thể anh ta biến mất trong hư không, một giây sau, chân đá lên cẳng chân Đằng Ngạo!

Thân thể Đằng Ngạo không ổn định, khuỵu xuống, mà Tô Vũ nhảy từ trên cao xuống, đánh mạnh vào ngực Đằng Ngạo! “Bum!”

Thân thể Đằng Ngạo trực tiếp bị đập xuống mặt đất, phá ra một cái hố to.

Tô Vũ hừ lạnh một tiếng, tay anh ta niết thuật pháp, chỉ trong nháy mắt đã lóe lên vô số ánh sáng, cuồng phong bùng nổ đánh về phía Đằng Ngạo!

“A!” Lúc này Đằng Ngạo hét lên giận dữ, thân thể anh ta dần nâng lên, sau lưng anh ta là chín cái đầu rắn rất to.

“Dị tượng của đại võ tông!” Có người kinh ngạc nói.

Dị tượng chính là mọi thứ thuộc riêng về đại võ tông, thi triển dị tượng, thì có ý nghĩa là muốn dốc hết sức và liều mạng!

“Vù!”

Dị tượng mới thi triển, thực lực của Đằng Ngạo tăng vọt lên!

Chỉ trong nháy mắt anh ta đã tới trước người Tô Vũ, “bùm” một quyền đánh lên người Tô Vũ.

Tô Vũ lập tức bị đánh liên tục lùi lại, mà Đằng Ngạo rèn sắt khi còn nóng, chiêu thức lộ hết, chỉ trong nháy mắt đã khiến Tô Vũ chật vật không chịu nổi.

“Hay!” Mọi người thấy thế, không nhịn được hưng phấn kêu to.

Mà đúng lúc này, Tần Trạm và Hứa Bắc Xuyên chạy tới đây.

Anh đứng trong đám người, ngẩng đầu nhìn cảnh tượng giữa không trung.

Tất cả mọi người tập trung nhìn chiến trường, cho nên không ai chú ý tới Tần Trạm.

“Bùm!”

Đằng Ngạo lại đánh một quyền, đẩy lùi Tô Vũ mấy bước, thậm chí trong miệng còn phun ra máu tươi!

“Đẹp lắm! Anh Đằng giết anh ta đi!” Mọi người hét lên.

“Quả nhiên là Đằng Ngạo này không phải ngồi không, xem ra Tô Vũ thua rồi.”

Hứa Bắc Xuyên cảm thán.

Tần Trạm lại lắc đầu nói: “Mặt ngoài nhìn Đằng Ngạo chiếm được thượng phong, thực tế khí kình của anh ta đã bắt đầu giảm đi. Trái lại Tô Vũ, anh ta nhìn có vẻ chật vật không chịu nổi, nhưng khí huyết vô cùng thịnh vượng!”

“Điểm quan trọng nhất là, Tô Vũ còn chưa mở dị tượng” Tần Trạm chậm rãi nói.

Bên người vây xem một thiếu nữ nghe thấy những lời này, không nhịn được quay đầu nói: “Anh nói linh tinh gì đấy! Rõ ràng là anh Đằng sắp thắng rồi! Không biết gì thì anh đừng nói linh tinh được không?”

Tần Trạm liếc thiếu nữ này một cái, chỉ cười không nói gì.

“Sư phụ, nếu dựa theo phân tích của người, chẳng phải Đằng Ngạo này sẽ thua Tô Vũ sao?” Hứa Bắc Xuyên tiếp tục nói.

Tần Trạm gật đầu nói: “Tối đa là một tiếng, Đằng Ngạo thua không thể nghi ngờ.

“Anh lại nói linh tinh, có tin tôi đánh anh không?” Thiếu nữ kia xoay người, vẻ mặt phẫn nộ nói. “Anh biết võ đạo không? Anh biết cái gì gọi là đại võ tông không? Rõ ràng không biết gì lại ăn nói lung tung!” Thiếu nữ tức giận nói: “Anh lại nguyền rủa anh Đằng đi, đừng trách tôi không khách sáo!”

Tần Trạm nhìn thiếu nữ này một cái, phát hiện thực lực của cô ta vậy mà đạt tới cảnh giới võ tông! Mà cô ta chỉ mới hơn hai mươi!

“Thiên phú thật mạnh!” Tần Trạm kinh hãi nói.

Nói không khoa trương chút nào, cô gái này là người có thiên phú mạnh nhất mà Tần Trạm từng gặp “Cô có hứng thú làm đồ đệ của tôi không?” Tần Trạm không nhịn được hỏi.

Thiếu nữ này xoay người, phẫn nộ nói: “Anh bị bệnh thần kinh đúng không? Tôi làm đồ đệ anh? Tôi là võ tông đấy, Ôi chao, ai Ôi, anh có tư cách gì làm sư phụ tôi?”

“Tôi là đại võ tông, làm sư phụ cô phù hợp.” Tần Trạm cười nói.

“Tôi phi.” Thiếu nữ này mắng: “Nếu anh là đại võ tông, tôi sẽ là hóa cảnh! Đúng là không biết xấu hổ!”

Tần Trạm lắc đầu cười, không nói nữa.

“Anh xem, tôi phân tích cho anh nhé.” Thiếu nữ này chỉ Đằng Ngạo và Tô Vũ: “Tô Vũ sắp bị đánh nát, mà Đằng Ngạo càng đánh càng hăng, mỗi một quyền đều có thể đánh nát một ngọn núi nhỏ! Anh nói xem quả đấm này đánh lên người anh, sẽ có cảm giác gì?”

“Cho nên không lâu sau, Tô Vũ này sẽ hấp hối, đến lúc đó chúng tôi lại liên thủ giết anh ta, anh ta sẽ phải chết không thể nghi ngờ rồi!” Thiếu nữ này tiếp tục nói.

Tần Trạm bất đắc dĩ gật đầu nó: “Cô nói đều đúng cả.”

“Bùm!”

Ngay sau đó, thế cục đột nhiên xảy ra thay đổi!

Trên người Tô Vũ bùng nổ ra khí kình mạnh mẽ, dưới khí kình này, vậy mà Đằng Ngạo trực tiếp bị đánh bay!

Sau đó chỉ thấy thân thể Tô Vũ bay lên trời, ở trên lưng anh ta có một bóng ác ma màu đen!

Ác ma cầm lưỡi liềm trong tay, rất giống Tử Thần trong truyện phương tây.”

Sắc mặt Đằng Ngạo có chút khó coi, nhưng miệng anh ta vẫn quát lớn: “Chỉ như vậy thôi sao? Tôi giết anh đơn giản như chém chó chặt đồ ăn, nhận lấy cái chết đi!”

Sau khi nói xong, Đằng Ngạo lại thôi động dị tượng!

Nhưng khí huyết của Đằng Ngạo đã bắt đầu cạn kiệt, tốc độ thực lực đều giảm đi nhiều, trái lại Tô Vũ đang ở thời kỳ đỉnh phong!

Ngay lúc Đằng Ngạo tới gần, ác ma sau lưng Tô Vũ “vèo” một tiếng nâng lưỡi liềm lên, giơ tay chém xuống, ánh sáng màu đen trực tiếp xé nát không gian!

Bình luận

Truyện đang đọc