CHÀNG RỂ VÔ ĐỊCH (CHÀNG RỂ ĐỆ NHẤT)



Gương mặt nhỏ Phan Thanh Linh đỏ lên, thật lâu sau không nói lời nào, khiến Hoàng Thiên sửng sốt một chút.

Nhưng rất nhanh, Hoàng Thiên liền ý thức được, sợ rằng yêu cầu này của Phan Thanh Linh, sẽ khiến anh khó có thể thực hiện được.

“Thanh Linh, tại sao em không nói chuyện?” 
Trong lòng Hoàng Thiên cảm thấy không chắc chắn, hỏi cô ấy.


Gương mặt Phan Thanh Linh đỏ đến không tưởng nổi, trái tim nhỏ càng đập loạn vô cùng.

Đối mặt với Hoàng Thiên, cô không biết nên mở miệng nói ra như thế nào.

“Nói đi, không có việc gì, chỉ cần không phải rất quả đáng, thì anh đều sẽ đáp ứng em” 
Hoàng Thiên dịu dàng nhìn Phan Thanh Linh cười nói.

“Em, em muốn anh ôm em một cái.

” 
Phan Thanh Linh phí hết sức lực nửa ngày, rốt cuộc nói ra.

Sau khi nói xong câu này, cô quay mặt đi hướng khác, không dám đối mặt cùng với Hoàng Thiên nữa.


Câu nói này đã khiến Hoàng Thiên cảm thấy choáng váng, ngàn tính vạn tính, lại không nghĩ đến cô nhóc này lại đưa ra yêu cầu như vậy.

Lại thêm lúc Phan Thanh Linh nói những lời này, hiển nhiên là vô cùng thẹn thùng.

Hoàng Thiên hiểu rằng, đây tuyệt đối không phải là cái ôm bình thường giữa bạn bè hay giữa anh em.

Mà là, cái ôm giữa tình yêu nam nữ! 
Cho nên Hoàng Thiên rất do dự, anh là người đã có vợ con, không thể làm những việc có lỗi như vậy với vợ được.

“Anh Thiên, nếu như anh cảm thấy khó xử, coi như em chưa nói gì cả, không sao đâu” 
Phan Thanh Linh nhìn thấy Hoàng Thiên thật lâu vẫn không có hành động gì cả, quay mặt lại rất chân thành nói.

Khi nói những lời này, cô càng thêm kính nể với Hoàng Thiên.


Đều nói đàn ông là kiểu gặp một người yêu một người, ở trước mặt những cô gái xinh đẹp đều không có tự chủ, nhưng anh Thiên lại không phải là người như vậy, rất khó có thể gặp được! 
Trong lòng Phan Thanh Linh thầm nghĩ như vậy, đồng thời cô cũng thật hâm mộ Lâm Ngọc An, có thể có được một người chồng tốt như vậy.

Phan Thanh Linh như thế, thực sự khiến Hoàng Thiên không đành lòng từ chối.

“Thanh Linh, không phải chỉ là ôm một chút thôi hay sao? Anh Thiên có thể thỏa mãn em” 
Hoàng Thiên mỉm cười nói với Phan Thanh Liên, sau đó ôm cô ta vào trong ngực, là một cái ôm rất chặt.

.


Bình luận

Truyện đang đọc