CHÀNG RỂ VÔ ĐỊCH (CHÀNG RỂ ĐỆ NHẤT)

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Trông thấy Hoàng Thiên áp sát từng bước, trái tim Bạch Anh Dũng cũng lơ lửng.

Bởi vì lúc này Hoàng Thiên quá bình tĩnh, cũng rất có khí thế.

Trêи người tản ra khí thế, không thể nhìn không thể sờ được.

Có điều là khí thế trêи môi người là khác nhau, có mạnh cũng có yếu.

Những người có khí thế mạnh đều vô tình cho người ta một cảm giác ngột ngạt, khiến người ta kính nể rất nhiều.

Hoàng Thiên thuộc về kiểu này, muốn có khí thế yếu cũng không được, khả năng không cho phép.

"Có gì thì hỏi đi!" Bạch Anh Dũng bày ra vẻ rất thô bạo, đây cũng là do bình thường ông ta hung hăng quen rồi nhất thời không thể thay đổi.

Hoàng Thiên nhìn không vừa mắt nhất là kiểu người hung hăng như Bạch Anh Dũng.

Vốn dĩ muốn hạ loại người thế này, ông ta còn bày ra cái dáng vẻ đáng chết đó.



Hoàng Thiên làm sao có thể chiều ông ta được? "Tôi có điều muốn hỏi, ông có được lợi ích gì từ chỗ tập đoàn Ronin đó? Sao lại muốn tới giết tôi?" Hoàng Thiên nở nụ cười lạnh lùng, hỏi Bạch Anh Dũng.

Bạch Anh Dũng trừng mắt nhìn Hoàng Thiên, trong lòng ông ta vô cùng tức giận.

Đối với ông ta mà nói, Hoàng Thiên chính là kẻ thù không đội trời chung của ông ta.

Chỉ có giết chết Hoàng Thiên, ông ta mới có thể giành được công trạng với chỗ tập đoàn Ronin, có sự giúp đỡ của tập đoàn Ronin, ông ta mới có thể kiếm bội.

"Hừm, chuyện này cậu có cần thiết biết không? Hoàng Thiên, giờ tôi đã tới rồi, cậu trả lại con trai cho tôi, sau đó nói gì thì nói."

Bạch Anh Dũng hừ một tiếng nói.

Ầm! Hoàng Thiên không nói hai lời, đấm một cú thật mạnh lên mũi Bạch Anh Dũng! "Á!" Bạch Anh Dũng bị bất ngờ không kịp chuẩn bị, bị Hoàng Thiên đấm lên mũi, khiến ông ta đau tới mức đầu óc choáng váng rồi.

Bình luận

Truyện đang đọc