CHÀNG RỂ VÔ ĐỊCH (CHÀNG RỂ ĐỆ NHẤT)



Lập tức, Phan Thanh Linh cảm thấy mình là người phụ nữ hạnh phúc nhất trên đời! 
Một hồi lâu, cô mới nói với Hoàng Thiên: “Được rồi anh Thiên, cám ơn anh, về sau em sẽ không còn có bất kỳ yêu cầu gì, anh không cần phải lo lắng” 
Nói xong, đôi mắt xinh đẹp của Phan Thanh Linh còn khẽ chớp mấy lần, cực kỳ đơn thuần.

Trong lòng Hoàng Thiên khẽ cảm thán, nếu như không phải anh đã kết hôn rồi, nói không chừng thật đúng là sẽ yêu phải cô gái nhỏ này mất.

“Chờ sau khi tổng bộ điều chế thuốc của tập đoàn Hoàng thị dời đến thành phố Bắc Ninh, thì làm phiền em rồi! Mức lương bảy trăm tỷ hằng năm, em nhất định phải cầm lấy.


” 
Hoàng Thiên rất nghiêm túc nói với Phan Thanh Linh.

Phan Thanh Linh cũng biết sẽ không thể tiếp tục từ chối nữa, anh Thiên đã nói chuyện, có vẻ như luôn luôn nắm chắc.

“Được rồi anh Thiên, em đồng ý với anh” 
Phan Thanh Linh gật đầu nói, bên tai còn hơi đỏ lên.

Đêm nay đối với cô mà nói, nhất định là đêm mà cả đời này có khó quên nhất.

“Vậy anh đưa em về” 
Hoàng Thiên dịu dàng nói.

“Vâng.

” 
Phan Thanh Linh khẽ gật đầu, theo sau Hoàng Thiên đi lên xe.


Lúc lái xe đưa Phan Thanh Linh về tiệm thuốc Đông y, tâm tình của Hoàng Thiên còn có chút không bình tĩnh.

Đây cũng là chuyện rất bất đắc dĩ, Hoàng Thiên cũng không có cách nào khống chế được chuyện con gái có thích anh hay không.

Đang chuẩn bị lái xe về nhà, nhưng vào đúng lúc này, Tiêu Văn Hạ gọi điện thoại đến.

“Cậu Thiên, có việc xảy ra rồi!”.

Tiêu Văn Hạ vội la lên.

Khiến Hoàng Thiên rất sức sốt, còn có chuyện gì có thể xảy ra sao? 
“Có chuyện gì?” 
“Đàn em mà tôi phải ra đi theo dõi, nói Uông Hạc có gặp mặt với một người phụ nữ Châu Âu” 
Tiêu Văn Hạ kích động nói.

Lập tức, khiến trong lòng Hoàng Thiên rất chấn động.

Thật sự là không ngờ, sư phụ của Phan Thanh Linh, quả thực là liệu sự như thần! 

Ông lão này quả thật không đơn giản, thật sự là còn chuẩn hơn so với xem bói! 
“Rất tốt, bây giờ Uông Hạc đang ở đâu? 
Hoàng Thiên liền vội vàng hỏi.

“Ông ta đang ở một khu ngoại ô, đang đánh bạc ở một sòng bạc ngầm!” 
Tiêu Văn Hạ hưng phấn nói.

“Đến tìm tôi đi, đi đến vùng ngoại ô.

Hoàng Thiên nói xong, gửi cho anh ta vị trí của anh, sau đó cúp điện thoại.

Không lâu sau, cả hai người Tiêu Văn Hạ và Anh Phó đều đã tới, còn mang theo không ít đàn em.

“Cậu Thiên, quả thật giống như những gì ông lão đã nói, người bạn mà Uông Hạc muốn anh gặp, thật đúng là người phụ nữ độc ác Ruslin đó!”.


Bình luận

Truyện đang đọc