CHÀNG RỂ VÔ ĐỊCH (CHÀNG RỂ ĐỆ NHẤT)



“Nói xong rồi thì mời quay về đi, cậu còn nói những lời nhảm nhí đó nữa, tôi không cam đoan sẽ không đánh cậu đâu đấy” 
Hoàng Thiên nói với THH.

“Tôi! ” 
THH tức giận nghiến răng lại, muốn mắng Hoàng Thiên một câu, nhưng lại không dám.

Trương Lan Hương cũng đang muốn nói vài lời, nhưng đã bị Trần Giang ngăn lại.


Hôm nay, tất cả những người này đều là ngồi trong chiếc xe Mercedes-Benz của Trần Giang đến đây, và Hoàng Thiên đã đưa cho Trần Giang ba tỷ rưỡi.

Trần Giang không nhịn được đã vội lấy chiếc Mercedes-Benz.

“Mẹ, mẹ đừng nói nữa, đừng tự rước xui xẻo vào thân.

” 
Trần Giang nhỏ giọng nhắc nhở Trương Lan Hương.

Trương Lan Hương gật đầu, bà ấy cũng phát hiện hôm nay Hoàng Thiên rất hung dữ, ai cũng không nể mặt cả.

“Các người nghe cho rõ đây, từ nay về sau ngươi không được phép đến nhà của tôi nữa, đừng trách tôi vô tình.

Là do các người đã tự khiến cho mọi việc thành ra như vậy!” 
Hoàng Thiên chỉ vào năm người trước mặt rồi nói.


Tuy rằng việc đó chỉ có một mình tên nhóc Trương Vĩ làm ra, nhưng trong đầu Hoàng Thiên biết rõ, hai nhà này là cùng một giuộc với nhau, không có bên nào là tốt hơn cả.

“Hoàng Thiên, câu này để anh nói à.

Mọi người đều là họ hàng của nhau cả, chẳng lẽ anh còn định đoạn tuyệt quan hệ với chúng tôi luôn à?” 
THH không phục nói.

Theo quan điểm của THH, không thể cắt đứt mối quan hệ với Hoàng Thiên được, một người họ hàng giàu có như vậy, làm sao có thể không lợi dụng một chút được cơ chứ? 
Nhưng THH lại không đoán được rằng, Hoàng Thiên không cho anh ta một chút mặt mũi nào.

“Câu này của tôi nói ra có vấn đề gì à? Người thân, ha ha, các người tự đối diện với lương tâm mình tự hỏi xem, trước đây các người coi tôi là người thân không hả? Hoàng Thiên tôi trước đây trong mắt các người còn không bằng một con chó!” 
Hoàng Thiên cười to chế nhạo, chỉ vào năm người trước mặt mà quát.

Những lời này khiến năm người bị cứng miệng không nói nên lời.


Hoàng Thiên chưa từng đem những chuyện này ra nói, hôm nay đã nói ra rồi, thì quả thực rất có sức nặng.

Sự thật đúng là như vậy, cho nên năm người này mới không thể trả lời lại được câu nào, mặt nóng như phát sốt.

“Được rồi, các người đều quay về đi, còn có chuyện gì thì cứ ra bên ngoài nói là được rồi.

Còn về phần căn nhà của tôi, các người không được phép đi vào dù chỉ là nửa bước” 
Hoàng Thiên xua xua tay, ra hiệu tất cả bọn họ hãy quay về đi.

Trương Định tức giận đến mức mặt mày xanh mét cả đi, nhưng cũng không dám nói thêm gì nữa, ông ta thật sự sợ Hoàng Thiên sẽ lại đánh mình.

.


Bình luận

Truyện đang đọc