ĐỘC TÔN TRUYỀN KỲ - THANH VÂN MÔN

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Nhìn thấy Lâm Nhất đã sắp đánh tới, bóng người bay ngược vào giữa không trung, bật cười quỷ dị. Cả người liền tan biến thành làn khói đen, vô cùng cổ quái.  

"Nhãi ranh, ngươi vẫn còn non lắm!"  

Tiếng cười phát ra từ sau lưng Lâm Nhất, Chung Huyền lại biến mất một cách quỷ dị, hắn ta bất chợt vung hai tay chưởng ra. Vô số luồng khói đen liền tụ lại, chúng nhanh chóng diễn hóa thành một cái nắm đấm đầy gai bén nhọn, trên những cái gai còn tỏa ra rất nhiều u quang trông rất dị hợm.  

Nắm đấm màu đen quái dị khó tả, giống như là đã hút hết toàn bộ ánh sáng trong cung điện vậy, nháy mắt đại điện đã rơi vào trong bóng tối vĩnh hằng.  

Bóng của Chung Huyền thừa cơ này lại điên cuồng đánh tới, tốc độ nhanh đến mức không tưởng, nắm đấm nhắm thẳng vào đầu Lâm Nhất. Thủ đoạn vô cùng tàn nhẫn, một khi bị đánh trúng, Lâm Nhất chắc chắn sẽ phải mất mạng.  

Vù vù!  

Nhưng tốc độ của Lâm Nhất còn nhanh hơn Chung Huyền, gần như lúc cái bóng trước mặt còn chưa biến thành khói đen, hắn đã kịp xoay người lại.  

Trong bóng tối, hai mắt Lâm Nhất bừng sáng như sao, nhìn rõ mồn một. Quả đấm quỷ dị kia đang sắp đập vào mắt, nhưng vẻ mặt Lâm Nhất vẫn không mảy may hoảng hốt, hắn đã sớm nhìn rõ hết thảy.  

Kiếm ta tức Thương Long, kiếm xuất kinh phong lôi!  

Kiếm uy Thương Long bất diệt!  

Lâm Nhất chợt quát lớn, sử dụng kiếm uy Thương Long bất diệt, kiếm ý như biển gầm bỗng chốc điên cuồng dâng trào tràn ngập toàn bộ cung điện. Hư ảnh Thương Long cao gần mười trượng đã hiện lên ở sau lưng, mắt rồng sáng như kiếm quang soi rọi tứ phương, cả người bao phủ uy áp bất diệt.  

Hắn cũng không dùng đến kiếm ý Thông Linh, nhưng chỉ cần có kiếm uy Thương Long bất diệt đã đủ khủng để vượt qua giới hạn của kiếm ý Tiên Thiên rồi.  

Kiếm ý đã được tăng cường, năm ngón tay Lâm Nhất nắm chặt lại, giơ tay lên vung ra một quyền nhưng không nhắm vào nắm đấm màu đen kia, mà quyền mang lại xông thẳng đến trước ngực của đối thủ.  

Chung Huyền hoảng hốt trắng mặt, hoàn toàn không ngờ tới Lâm Nhất sẽ phản ứng nhanh như vậy, lúc này đã bị đẩy lùi mấy bước. Trong mắt lộ ra vẻ kinh ngạc không thôi, đây chính là kiếm ý Thông Linh sao?  

"Kiếm ý Thông Linh đúng là đáng sợ, nhưng muốn ngăn được ta, không đơn giản vậy đâu! Võ học Tạo Hóa, Thiên Chung Quyết!"  

Chung Huyền bị kiếm uy chấn lui mấy bước, trong mắt càng thêm tia tàn nhẫn, hắn ta rống giận, lập tức thúc giục võ học Tạo Hóa phát huy đến cực hạn, sau lưng chợt hiện ra một cái chuông cổ, từng hồi âm thanh nhỏ đầy khí tức man rợ vang lên như có như không.  

Hắn ta dùng chuông này để ngăn kiếm uy Thương Long bất diệt lại, cùng lúc vung nắm đấm màu đen kia đánh đến một lần nữa.  

"Thì ra là ngươi đang dựa vào võ học Tạo Hóa!"  

Bình luận

Truyện đang đọc