ĐỘC TÔN TRUYỀN KỲ - THANH VÂN MÔN

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Thánh đàn cao gần một nghìn trượng có vẻ bề ngoài gây chấn động, còn Thương Long Cấm Giới thì ở phía trên lối vào thánh đàn.  

Xung quanh thần điện là những toà nhà cổ xưa chen chúc nhau, đâu đâu cũng có, rõ ràng là một toà thành trì với quy mô rất lớn.  

Xem ra vào thời thượng cổ, nơi đây từng có cao thủ của tông môn siêu cấp thường trú để canh giữ thánh đàn, bảo vệ thần điện.  

Rất lâu trước đây đã từng có một cuộc đại chiến kết thúc thời thượng cổ hoàng kim. Cuộc chiến ấy quá khốc liệt, dù ở con đường thông thiên cũng để lại rất ít di tích, chúng cũng đổ nát không ra hình dạng như thành Hoả Vũ hắn đến lúc trước.  

Thương Long Cấm Giới tự hình thành riêng một thế giới nên có lẽ sẽ được bảo tồn khá hoàn chỉnh, có thể nhìn thấy được phong thái thật của thời thượng cổ hoàng kim.  

Lâm Nhất có niềm khao khát vô hạn với thời đại võ đạo thịnh vượng đó, được nhìn thấy phong thái và tìm được một số truyền thừa cũng coi như chuyến đi này đáng giá.  

Lúc này, trong thành trì ngoài thần điện tập trung rất nhiều nhân tài kiệt xuất của các giới vực lớn đến từ khu vực Thương Long, hầu hết những người có năng lực đều không ai vắng mặt.  

Trong thành người người tấp nập khiến Lâm Nhất chấn động.  

Mặt khác, dòng người cuồn cuộn trên những con đường dẫn đến thành trì trông như một con rồng kéo dài ra ngoài.  

“Thương Long Cấm Giới hiện thế quả là sự kiện trọng đại, có thể nhìn thấy hầu hết các giới vực cấp cao, chắc là cao thủ hàng đầu trên bảng Thương Long cũng sẽ không ít đâu”.  

Nhìn khung cảnh ở phía xa xa trước mắt, Lâm Nhất dâng trào cảm xúc.  

Quy mô của thành trì này khá lớn, dù không bằng rất nhiều Long Thành ở Tinh Diệu Chi Địa nhưng vẫn chật kín người.   

Ngoài thành còn có rất nhiều người của những giới vực khác, nhìn như là đang vào liên tục.  

Ngựa Huyết Long hình mèo ngồi chồm hổm trên vai Lâm Nhất, đôi mắt đen đảo qua đảo lại, toát ra vẻ vô cùng hào hứng. Con ngựa ngốc này luôn thế đấy, bẩm sinh thích những nơi náo nhiệt, nhưng sự cảnh giác và đề phòng ở sâu trong mắt nó nhạy bén hơn Lâm Nhất nhiều.  

Từ trăm nghìn năm qua, sự nhạy cảm với nguy hiểm đã ăn sâu vào trong máu của yêu thú, yêu thú như ngựa Huyết Long càng không cần phải nói.  

Nếu Lâm Nhất không sử dụng kiếm ý, nếu xét về cảm giác nhạy bén thì chắc chắn vẫn thua nó.  

Lâm Nhất ngẩng đầu nhìn về phía thần điện rộng lớn kia, trong thần điện có vô số toà nhà lớn, nhưng nếu xét về độ cao thì không thể so sánh với thánh đàn nguy nga kia.  

Dù trong thành chật chội thế nào cũng không có mấy người dám đi thẳng về phía thần điện.  

Có lẽ thần điện đó đã trở thành mảnh đất riêng của giới vực cấp cao hàng đầu. Dù sao thì khi Thương Long Cấm Giới mở, chắc chắn người ở trong thần điện mới có thể tiến vào đầu tiên.  

Có lẽ người của giới vực Huyết Cốt đang chờ hắn trong thần điện.  

“Đi thôi”.  

Bình luận

Truyện đang đọc