ĐỘC TÔN TRUYỀN KỲ - THANH VÂN MÔN

Nhìn thấy đòn tấn cồ hơi lỗ mãng liều mạng này của Huyết Long Mã, có rất nhiều nhân tài của giới vực cấp cao đều không kìm được bật cười coi khinh.

Một ma sủng cảnh giới Thiên Phách tầng thứ 2 nhỏ nhoi mà lại dám đối đầu với Mặc Diễm, cho dù huyết mạch của nó có mạnh đến mức nào đi nữa thì dưới cách biệt về cảnh giới như vậy, chỉ một đòn trực diện là sẽ lập tức thịt nát xương tan, đến thi thể nguyên vẹn cũng khó mà giữ được.   

Grào!  

Sau đó, đúng vào lúc những tiếng cười giễu cợt kia vang lên, uy áp vương giả khủng bố bùng lên từ trên người Huyết Long Mã, chỉ trong chớp mắt đã đập tan uy áp cảnh giới Thiên Phách tầng thứ 4 bao trùm quanh người Mặc Diễm.  

Rầm!  

Đợi đến khi hai bên thực sự va chạm vào nhau, giữa không trung vang lên tiếng nổ lớn như tiếng sấm rền, bầu không khí xung quanh như nứt toác. Có dư âm được tạo thành bởi Chân nguyên bị sụp đổ, bùng lên ánh sáng chói mắt, tràn ra khắp xung quanh.   

Mà sau đó, trước sự ngạc nhiên đến bàng hoàng của tất cả mọi người, Mặc Diễm khắp người là ánh lửa hừng hực đã bị chấn động văng bật trở về.  

Uỳnh ầm ầm!  

Cơ thể hắn ta trong lúc trượt về phía sau, tựa như một ngọn núi không ngừng lắc lư trên mặt đất, làm cả quảng trường Thánh Đàn rung lên bần bật.  

“Sao có thể như thế?”  

Cảnh tượng này khiến mọi người bàng hoàng khiếp vía, trước đó các nhân tài của giới vực cấp cao vẫn còn đang châm chọc Huyết Long Mã. Giờ đây đều đang trợn mắt há mồm, người nào người nấy đều ngây ra như phỗng, có đánh vỡ đầu bọn họ cũng không thể ngờ được Mặc Diễm lại sẽ bị đánh bại bởi một con ma sủng.  

Quảng trường vốn đang huyên náo bỗng im bặt, đám người nhìn về Huyết Long Mã vẫn đang đứng yên lành giữa không trung, sắc mặt ai nấy đều thoắt cái trở nên nghiêm trọng.  

“Ma sủng này từ chỗ nào chui ra vậy... quá khoa trương rồi, lại có cả uy áp huyết mạch của yêu thú cấp vương giả!”  

Trong đáy mắt của những người nắm giữ Ngũ đại tinh diệu chi Linh bỗng lóe lên ánh sáng kỳ lạ, bọn họ đưa ánh mắt nhìn nhau, sâu trong đáy lòng đều cảm nhận được chấn động không nhẹ.  

Chỉ một nhân vật của giới vực hạ đẳng mà lại có được ma sủng nghịch thiên thế này.  

Trước đó Liễu Mộ vẻ mặt hờ hững, đáy mắt mang theo chút sát ý cao ngạo, giờ phút này cũng dần dần trở nên nghiêm túc hơn. Hắn ta vốn nghĩ, Lâm Nhất cho dù nghịch thiên đến đâu, chỉ dựa vào việc trong tay hắn có nắm giữ bao nhiêu con át chủ bài đi nữa thì chỉ cần giới vực Huyết Cốt và giới vực Liệt Dương liên kết với nhau sẽ dễ dàng giết chết hắn như bóp chết một con kiến mà thôi.  

Nhưng hoàn toàn không ngờ được, nếu tính cả con ma sủng này vào nữa thì bọn họ có chút khó mà đối phó lại được.  

“Đáng ghét!”  

Còn về Mặc Diễm bị Huyết Long Mã kia đánh lui, lúc này sắc mặt hắn ta đang cực kỳ khó coi, ánh mắt dán chặt lên người Huyết Long Mã, giận đến run người.  

Vừa rồi hắn còn làm ầm ĩ lên bắt Lâm Nhất phải trả nợ, kết quả Lâm Nhất còn chẳng thèm nhìn đến hắn ta một cái, chỉ có mỗi một con ma sủng thôi mà đã khiến hắn ta phải chật vật đến vậy. Hắn ta quả thực không thể chấp nhận được, bản thân vất vả khổ cực độ qua được kiếp Thiên Phách lần thứ 4, mà đến cả ma sủng của Lâm Nhất cũng không đối phó được.  

“He he”.  

Giữa không trung, Huyết Long Mã toét miệng ra cười, chủ động đánh đến.  

Rầm! Rầm! Rầm! 

Bình luận

Truyện đang đọc