CHÀNG RỂ ĐÀO HOA

Chương 241: Chủ tịch Dương bọn tôi không phải loại phụ nữ này!

Trần Hoàng Thiên vừa nghe đã biết được hàm ý của cô ấy, chính là nếu anh muốn, cô ấy sẽ cho

Anh đương nhiên muốn, dù sao anh cũng là đàn ông, cũng có nhu cầu về chuyện này, huống chi ngoại hình của Đỗ Nhã Lam khá tốt, mông tấn công ngực phòng thủ, gương mặt cũng khá đẹp, nói không muốn đó là nói xạo.

Nhưng mà, anh đã từng có lỗi với Dương Ninh Vân một lần rồi, không muốn làm chuyện có lỗi với cô một lần nữa. Cho nên anh nhịn. “Tôi còn phải theo đuổi vợ cũ của tôi để còn tái hôn, không muốn làm chuyện có lỗi với cô ấy, cô trở về đi.”

Nói xong câu đó, Trần Hoàng Thiên đẩy cửa xe đi xuống, bước vào khách sạn. “Hừ!”

Đỗ Nhã Lam rất tức giận: “Thật sự là đầu đất mà, tôi lại chưa từng không cho anh tái hôn mà, chỉ là muốn tặng lần đầu tiên của mình cho người sùng bái thôi, anh còn không muốn, thật chẳng biết rốt cuộc anh còn có là đàn ông không nữa!”

Cô ấy tự nhận mình rất đẹp, dáng người cũng rất tuyệt, là kiểu mà đàn ông đều muốn có, kết quả Trần Hoàng Thiên không cần. Quả thật đồ không phải đàn ông!

Không còn cách nào khác, cô ấy đành phải thở phì phi bỏ đi, cảm thấy thật phí phạm diễn xuất.

Câu lạc bộ giải trí Huy Hoàng.

Kim Đô là một trong những đẳng cấp cao nhất trong câu lạc bộ giải trí, tập hợp những người đẹp từ các nơi trên toàn quốc, Kim Đô là thiên đường giải trí săn sắc đẹp của các ông chủ và những kẻ giàu có.

Lúc này, cánh cửa của một phòng riêng xa hoa bị đẩy mở. Bát chín thanh niên trên người đều là quần áo hàng hiệu xa xỉ tiến vào. “Cậu Đường, cậu Lưu cậu Hoàng… Nhanh nhanh mời vào bên trong!”

Trên số pha của phòng riêng, Cao Di đang thoải mái nói chuyện với Dương Ninh Vân, lúc này nụ cười trên mặt ra nghênh đón.

Dương Ninh Vân và Ngụy Nhật Anh cũng đứng lên từ bên trong, dịch sang bên kia sô pha. “Yo, hai vị mỹ nữ này là?”

Có hai cậu ấm phát hiện ra Dương Ninh Vân và Ngụy Nhật Anh, đôi mắt lập tức sáng rực lên, không nhịn được hỏi.

Cao Di cười ha ha, giới thiệu với đám cậu ấm: “Vị này chính là chính là chủ tịch của công ty thương mại Hoa Tây mới mở gần đây, tên là Dương Ninh Vân, vị này là trợ lý Ngụy Nhật Anh của chủ tịch Dương”

Giới thiệu cho đám cậu ẩm xong, Cao Di còn chỉ về vị thanh niên dẫn đầu hơi béo, giới thiệu với Dương Ninh Vân và Ngụy Nhật Anh: “Vị này chính là cậu Đường Tuấn Vũ cháu trai của chủ tịch Đường Vạn Hiên tập đoàn Thuận Thiên.” “Chào cậu Đường”

Dương Ninh Vân mỉm cười lại lịch sử đưa tay ra.

Đường Tuấn Vũ vốn chẳng thèm bắt tay với chủ tịch của một công ty thương mại, nhưng nhìn thấy Dương Ninh Vân đẹp như thế, tay lại còn trắng nõn xinh đẹp như thế, lập tức đưa tay bắt tay với cô. “Vị này chính là cậu Lưu Cẩn cháu trai của Lưu đại sư phong thủy nổi tiếng nhất trong Kim Đô.” Cao Di tiếp tục giới thiệu “Chào cậu Lưu.”

Dương Ninh Vân lại mỉm cười lịch sự đưa tay một lần nữa. “Chủ tịch Dương thật xinh đẹp.”

Lưu Cẩn cười bỉ ổi, bắt tay với Dương Ninh Vân, xém chút nữa không muốn thả tay ra. “Vị này là cậu Hoàng Thiệu Dương con trai của chủ tịch Hoàng Anh tập đoàn Chính Thái” “Vị này là cậu Ngô Hùng Phi con trai của chủ tịch khống chế cổ phần Đằng Đạt.” 11

Cao Di giới thiệu qua từng người, mỗi lần giới thiệu Dương Ninh Vân đều bắt tay với bọn họ, thật đúng là rung động tới rồi, đám cậu ấm này, phía sau đều có ít nhất ông nội hay người ba gia sản bạc trăm triệu.

Không thừa nhận cũng không được Cao Di nói không sai, nếu như trở thành bạn bè với những cậu ấm này, cũng có thể nói có thể có chỗ đứng tại Kim Đô này. ít nhất nếu bọn họ sẵn lòng giúp đỡ thì chắc chắn có thể kiếm được tiền. “Ghê gớm đấy cậu Cao, quen biết được người đẹp chủ tịch Dương này ở đâu thế? Ngay cả trợ lý cũng rất đẹp, nhìn lại trong Kim Đô này, người đẹp như chủ tịch Dương thật ít đến đáng thương”

Đi tới số pha ngồi xuống, Lưu Cẩn vắt chéo chân cười hỏi.

Cao Di cười rồi nói: “Công ty thương mại của chủ tịch Dương đây, có bàn chuyện hợp tác với công ty của tôi, cứ vậy mà quen biết thôi. Đêm nay tôi vừa mới ký hợp đồng cung cấp hai mươi nghìn tấn ren vít với chủ tịch Dương!” “Thật không?” Hoàng Thiệu Dương nhìn về phía Dương Ninh Vân: “Cùng là làm trong bất động sản, chủ tịch Dương đến bàn làm ăn với bất động sản Thiên Phát, sao lại không đến bàn làm ăn với bất động sản Chính Thái của tôi, tôi lại là người phụ trách bộ phận thu mua của tập toàn Chính Thái, chi phí và số lượng vật liệu thép của công ty Chính Thái nhà tôi cũng không ít so với nhà cậu Cao đâu.”

Dương Ninh Vân cười xin lỗi: “Tôi chọn mấy công ty bất động sản chạy nghiệp vụ, Thiên Phát gần nhất nên đến Thiên Phát trước, ban đầu định ngày mai đến Chính Thái, không ngờ tối nay lại quen biết được với cậu Hoàng” “Nếu như đã nói như vậy, tôi đây cũng không trách cô rồi, có điều cô phải tự phạt một lỵ, nếu như cô đến nhà của tôi trước, làm sao có thể để cậu Câu quen biết có trước chứ. Hoàng Thiệu Dương nói rằng

Cao Di cười ha ha: “Quen biết với ai trước đều như nhau cả, cậu Hoàng đừng làm khó cho chủ tịch Dương nữa.” “Làm sao, đây là cậu Cao không nỡ cho chủ tịch Dương sao?” Đường Tuấn Vũ cười.Cao Di vò đầu cười: “Người đẹp như chủ tịch Dương, thương tiếc một chút cũng bình thường thôi mà.” “Ha ha!”

Trong phòng riêng lập tức tràn ngập tiếng cười.

Dương Ninh Vân xấu hổ cười: “Cảm ơn cậu Câu thương tiếc, có điều cậu Hoàng đã mở lời, vậy chén này tôi phải phạt rồi.”

Dương Ninh Vân rót một ly rượu vang đỏ, xin cạn trước. “Chủ tịch Dương thật là người hào sảng!”

Hoàng Thiệu Dương giơ ngón tay cái lên, nói rằng: “Ngày mai đến Chính Thái của tôi, trực tiếp mang điều khoản tới, tôi cũng cho cô một hợp đồng hai mươi nghìn tấn ren vít, nếu như giá cả hợp lý, hợp tác vui vẻ, số lượng càng lớn hơn, việc này tôi vẫn có thể làm được.” “Cảm ơn cậu Hoàng!”

Dương Ninh Vân rất kích động, vội vàng rót cho Hoàng Thiệu Dương một ly rượu, cũng rót cho bản thân một lỵ: “Cậu Hoàng, để cảm ơn cậu cho tôi một hợp đồng lớn như vậy, tôi kính anh!” “Được!”

Hoàng Thiệu Dương nâng ly. Cụng ly với Dương Ninh Vân, hai người một hơi uống sạch. “Thế nào, chúng tôi không có hợp đồng, không kính với chúng tôi sao?” Đường Tuấn Vũ như cười như không nhìn về phía Dương Ninh Vân. “Kính chứ, ai cũng phải kính!”

Dương Ninh Vân nói, rồi rót cho mỗi người một lỵ, bắt đầu từ Đường Tuấn Vũ, mỗi người đều kính quá một lần. Từ khi cô tiếp quản Hoa Tây đến nay, có thể nói đêm nay là ngày mà cô vui vẻ nhất, giành được vài khoản hợp đồng, nếu như Hoàng Thiệu Dương giữ lời, thì tính thêm hôm nay đã giành được hợp đồng hạn mức bảy trăm tỷ rồi. Tại thành phố Đống Đô, một tháng cô không kiếm được hạn mức lớn như vậy!

Cho nên cô phải uống rượu theo tua, lỡ như cậu ấm nào vui vẻ, lại cho cô một bản hợp đồng, điều này không phải mua bán lời sao?

Rất nhanh, uống rượu hết một vòng, Dương Ninh Vân đã ợ hơi mấy lần, gương mặt cũng đã ửng hồng rất xinh đẹp. “Chủ tịch Dương thật đúng là rất hào sảng đó!” Đường Tuấn Vũ cũng không nén được mà giơ ngón tay cái, nói rằng: “Nếu cậu Cao và cậu Hoàng đều cho cô hợp đồng, đương nhiên tôi cũng không thể để cho cô uống rượu vô ích được, công ty nhà cô có tàu thuyền không?” “Có cậu Đường.” Dương Ninh Vân gật đầu như giã tỏi, mừng rỡ trong lòng, cậu Đường đây cũng muốn cho mình một bản hợp đồng sao?

Quả nhiên. Lập tức nghe thấy Đường Tuấn Vũ nói: “Ngày mai đến xưởng đóng tàu của nhà tôi tìm tổng giám đốc, tôi sẽ dặn ông ta ký với cô một hợp đồng năm mươi nghìn tấn, hàng hóa không đủ không sao, có thể cho cô thời gian điều chỉnh”

Dương Ninh Vân nghe xong vô cùng mừng rỡ, vội vã cúi đầu tạ lỗi, kết quả vừa mới cúi đầu. Bởi vì cô mặc áo sơ mi, khuy áo trên cùng không cài, mỗi lần cúi người đều để cho Đường Tuấn Vũ như chìm vào biểu cả, trước mặt là một vùng triều dâng sóng dậy, khiến cho anh ta hưng phấn không ngớt.

Lúc này anh ta mới phát hiện, Dương Ninh Vân vậy mà lại khiến cho người ta yêu thích như vậy, thế cho nên anh ta lại có một loại xúc động muốn cưng chiều cô. “Lại ngồi đây.”

Đường Tuấn Vũ vỗ vỗ bên cạnh.

Dương Ninh Vân gật đầu nói được, lập tức đi đến ngôi xuống.

Chiêu đãi khách hàng, ngồi bên cạnh khách hàng rất bình thường, về phần bàn tay dê xồm, cô đã làm tổng giám đốc ở tập đoàn Dương thị đã hai năm, cũng thấy gặp không ít. Khi phụ nữ đi tiếp đón khách hàng, đều rất thông thường, cho nên cũng chẳng có gì là lạ.

Chẳng quan Đường Tuấn Vũ cũng không đụng chạm quá đáng đến cô, mà là bắt chuyện với Cao Di: “Gọi mấy em gái cho các anh em đi, vui đùa một chút, chủ tịch Dương là người làm ăn, biết đến trường hợp này chứ, gọi mấy em gái tiếp khách đều là chuyện bình thường” “Tôi biết, các anh cứ gọi tự nhiên.” Dương Ninh Vân tỏ rõ thái độ, trước đây cô cùng với Dương Chí Văn từng đi tiếp đãi khách hàng, cảnh tượng quá quắt nhiều hơn cô cũng từng thấy qua rồi.

Sau đó Cao Di đã bảo Má mì, dẫn theo một đám em gái tiến vào. Từng cậu ấm chọn một người, Đường Tuấn Vũ nói có chủ tịch Dương bên cạnh anh ta rồi nên không gọi em gái nữa.

Sau đó một đám người vừa uống rượu, vừa hát hò, vừa vui vẻ nói chuyện.

Vào lúc này, Đường Tuấn Vũ nhận được một cuộc điện thoại, lúc đầu chỉ có Dương Ninh Vân nói chuyện tán gẫu với anh ta, đột nhiên gọi: “Tắt tiếng nhạc một lát, tôi có tin tức nóng hổi muốn nói.”

Lập tức tiếng âm nhạc ngừng lại. “Tin tức nóng hổi gì thế?”

Mọi ánh mắt đều đổ dồn lên người Đường Tuấn Vũ.

Đường Tuấn Vũ lên tiếng nói: “Vừa rồi em gái tôi gọi điện thoại, nói đêm nay ông nội tôi tham gia một buổi bán đấu giá pháp khí, có một yêu đạo bản lấy hung khí làm thành pháp khí mang đi bản, bị một vị đại sư Trần nhìn thấu, yêu đạo kia tức giận, thả một con quỷ, khiến cho ông cụ Đỗ già nua ngã nhào xuống đất, suýt chút nữa bị cắn chết” “Thực lực của yêu đạo kia cũng rất mạnh, ông nội của cậu Lưu cũng sợ, hơn nữa yêu đạo kia tuyên bố, muốn giết ông cụ Đỗ và đại sư Trần được ông cụ Đỗ gọi tới, những người khác giao cho hắn ta ba mươi lăm tỷ thì có thể sống.” “Ngay lúc mọi người đang tuyệt vọng, mấy người đoán xem có chuyện gì xảy ra?” “Chuyện gì xảy ra?”

Tất cả mọi người đều tò mò, mà ngay cả Dương Ninh Vân và Ngụy Nhật Anh cũng rất vô cùng chờ đợi kết quả. “Kết quả đại sư Trần kia, chỉ một thanh kiếm cách không đã đỡ được một đạo của yêu đạo, một luồng sáng bay tới. Chém đứng một cánh tay của tên yêu đạo kia” Đường Tuấn Vũ kinh hoàng sợ hãi nói ra. “Trời! Thiệt hay giả, đại sư Trần kia lợi hại như vậy sao?”

Đám cậu ấm đều sợ đến ngày người.

Thậm chí Ngụy Nhật Anh đang suy nghĩ, vị đại sư Trần kia, có phải là anh Thiên không nhỉ?

Anh Thiên cũng rất lợi hại đó!

Có điều rất nhanh đều bị cô phủ nhận hết, anh Thiên đã đi tán gái, đoán chừng bây giờ đang cùng cô nào đó quay về khách sạn rồi. Làm sao mà ở hiện trường bán đấu giả pháp khí gì chứ. “Đương nhiên là thật!” Đường Tuấn Vũ lại nói tiếp: “Tay của yêu đạo kia vừa bị chém đứt, vô cùng tức giận, đã bảo con quỷ kia qua bắt đại sư Trần, kết quả bị đại sư Trần cầm thanh kiếm tụ lại trong không khí đâm chết, ông nội tôi cùng ba của cậu Hoàng, ông nội của cậu Lưu. Còn có đám thầy đội của ba cậu Cao nữa, đều rất bội phục muốn chết với đại sư Trần kia, đều muốn bợ đỡ đại sư Trần kia!” “Tôi nữa! Lợi hại như vậy đương nhiên phải tâng bốc rồi!”

Đám người cậu ấm đều nói như thế. “Rồi ba của tôi có tâng bốc được không?” Cao Di hỏi.

Đường Tuấn Vũ cười xấu ca: “Ngay từ đầu ba của anh chế giễu đại sư Trần, không tin lời của đại sư Trần, mang pháp khí kia để cho ông cụ Đỗ nổ súng lên đầu ông ta, chính ông nội tôi bảo nổ súng vào đùi của ba anh. Kết quả ông Đỗ vừa bóp cò một phát, chân của ba anh bị thủng, bây giờ đang nằm bệnh viện rồi, còn đâu mà có thể tăng bốc đại sư Trần chứ.”

Cao Di: “…

Ba của tôi cũng ngu ngốc quá rồi!

Vì thế, anh ta lấy điện thoại di động gọi một cuộc cho ba Cao Hữu Phát của anh ta, muốn nghiệm chừng là thật hay giả, kết quả tất cả đều là sự thật. “Ba của tôi cũng ngốc quá đi, may mắn được ông nội của cậu Đường nhắc nhở, nếu không bây giờ tôi phải trở về túc trực bên linh cữu mất rồi.” Cao Di nói. “Ha ha!”

Chọc cho mọi người cười to một trận.

Lúc này, Đường Tuấn Vũ đột nhiên đặt tay lên đùi của Dương Ninh Vân, mỉm cười hỏi: “Chủ tịch Dương, cô có từng gặp qua cao thủ lợi hại như đại sư Trần chưa?” “Chưa từng.” Dương Ninh Vân mỉm cười lắc đầu, cô có hơi choáng váng, đối với bàn tay dê xồm của Đường Tuấn Vũ, cô cũng không có phản kháng. “Ngày nào đó tôi nịnh bợ được rồi, mang cô đến mở mang tầm mắt nhé?” Đường Tuấn Vũ vừa nói, tay không tự chủ được mà men theo đùi của Dương Ninh Vân.

Vào lúc này, Ngụy Nhật Anh chạy tới, cầm tay của Đường Tuấn Vũ bỏ ra, cũng nói: “Cậu Đường, chủ tịch Dương có hơi say, cô ấy không phải loại phụ nữ tùy tiện như vậy đâu.”

Bình luận

Truyện đang đọc