Chương 582
Vì vậy, Hàn Tử Minh cũng không để Dương Ninh Vân tiếp tục ở lại bệnh viện nữa, mà chuyển cô ấy về trụ sở chính của nhóm Thiên Sát, sau đó mời y bác sĩ và chuyển hết tất cả thiết bị cần thiết về đó.
Bằng cách này, Dương Ninh Vân sẽ không nhận được tin tức từ thế giới bên ngoài, chỉ cần bọn họ không nói cho cô biết, thì cô ấy sẽ không bao giờ biết được.
“Tử Minh, tiếp theo phải làm sao?”
Ngay khi Hàn Tử Minh đến văn phòng của Blair, Blair đã hỏi.
“Tôi còn có thể làm gì khác, chỉ có thể chuẩn bị thêm thuốc độc và khí độc, sắp xếp thêm người để gia tăng khả năng phòng vệ, đề phòng Trần Hoàng Thiên dẫn người tấn công sang bên này. Sau đó, bằng bất cứ giá nào, hãy tìm thêm người để đăng ký thử nghiệm hoocmon SS và đào tạo thêm càng nhiều cao thủ càng tốt. Miễn là có thêm càng nhiều cao thủ cấp SS, tôi sẽ có đủ lòng tin để dẫn họ về Hoa Lam để giết hết đám người Trần Hoàng Thiên.” Hàn Tử Minh nói.
Anh ta thực sự không dám quay về một mình.
Nếu chỉ là một mình Trần Hoàng Thiên thì có lẽ anh ta cũng không sợ hãi gì đâu, nhưng bây giờ lại có thêm cao thủ của một vài môn phái, một mình anh ta sợ ứng phó không lại, tỷ lệ thắng cuộc không cao.
“Được rồi. Tôi sẽ tiếp tục ra thông báo, tìm thêm vật phẩm thử nghiệm, và cố gắng huấn luyện thêm vài cao thủ cấp SS càng sớm càng tốt.”
Lúc này, tại nhà họ Trần.
Trần Hoàng Thiên đã cho Trần Hiếu Sinh vốn vừa mới được làm tan lớp đông ăn Sâm hoàng đế.
“Trần Hoàng Thiên, liệu ông nội có sống lại được không?” Bác cả hỏi.
Trần Hoàng Thiên cũng lười trả lời.
Mặc dù anh vẫn có thể hiểu được vì sao nhà họ Trần lại làm như vậy vào thời điểm đó, nhưng điều đó vẫn khiến anh cảm thấy xót xa.
Chỉ cần có một người trong nhà họ Trần vẫn âm thầm tiếp tế cho Phương Thanh Vân và Dương Thiên Mạnh, anh sẽ cảm nhận được rằng nhà họ Trần là gia đình sống có tình nghĩa. Nhưng không, có hơn 100 thành viên trong gia đình Trần Hoàng Thiên, vậy mà sau tai nạn của anh ấy, không ai trong số họ thèm quan tâm đến Phương Thanh Vân bọn họ, làm anh có cảm giác họ chẳng hề có chút tình cảm gì.
Lúc cuộc sống của anh thăng hoa thì họ ra sức nịnh bợ, sát cánh bên cạnh để cùng nhau hưởng thụ. Nhưng lúc cuộc sống của anh gặp khó khăn, tất cả bọn họ đều không cánh mà bay mất, chẳng thèm quan tâm đến anh sống chết thế nào.
Vì vậy, sau khi Trần Hoàng Thiên nhìn thấu được điều đó, nhà họ Trần làm ăn bao đời nay chỉ biết đến lợi ích chứ không có tình cảm.
Nếu không phải vì cha anh vẫn chưa chết, không muốn cha về nhìn thấy cảnh nhà họ Trần suy sụp, anh thật sự cũng chẳng muốn quản đến chuyện của nhà họ Trần, vì nó làm anh quá thất vọng và chán nản.
Bác cả cũng là người hiểu chuyện, biết Trần Hoàng Thiên không vừa lòng nên cũng không dám nói gì.
Không bao lâu sau khi Sâm hoàng đế vào dạ dày, sắc mặt của Trần Hiếu Sinh trở nên hồng hào hẳn lên và cơ thể lạnh lẽo cũng dần dần bắt đầu có nhiệt độ.
“Nhìn xem, sắc mặt ông nội đã khá lên rồi kìa!”
Trần Hoàng Dương trở nên phấn khích.
Bác cả và Bác hai ngập ngừng chạm vào mặt Trần Hiếu Sinh.
“Này! Ấm lên rồi!”
Cả hai anh em đều kinh ngạc thốt lên.
“Sau khi tỉnh lại cho ông uống chút nước muối, vài ngày sau sẽ bình thường.”
Sau khi nói xong Trần Hoàng Thiên cũng bước đi.