Chương 612
Anh ta có thể thấy rằng Ngô Thành Phi muốn đánh bại anh ta và thay thế vị trí anh ta ở Hàn Môn.
Nhưng đối với cú đấm vừa rồi, Ngô Thành Phi đã sử dụng trợ lực để đánh, còn anh ta Hàn Tử Minh chỉ đứng yên và đấu với Ngô Thành Phi, vì vậy lực đấm của anh ta yếu hơn so với Ngô Thành Phi.
Nhưng dù vậy, cả hai đều có số bước lùi lại như nhau, nếu cả hai cùng dùng trợ lực, anh ta tin chắc rằng Ngô Thành Phi sẽ lùi thêm vài bước so với anh.
Hơn nữa, Hàn Tử Minh đã từng luyện tập Chân Võ Tu Luyện Quyết, anh ta vẫn còn chưa sử dụng đến Chân Võ kiếm pháp. Vì lý do này, anh ta không lo lắng rằng Ngô Thành Phi có thể đánh bại anh ta.
Vì vậy, khi Ngô Thành Phi vội vàng chạy tới, anh ta cũng lao qua.
Giây tiếp theo!
Hai nắm đấm lại va vào nhau.
Bùm!
Lại xảy ra một vụ nổ dữ dội khác.
Lần này Hàn Tử Minh đã sử dụng trợ lực, nên sức mạnh của anh ấy đã mạnh hơn lần trước rất nhiều, sau cú đấm vừa rồi ai mạnh ai yếu đều nhìn thấy rất rõ ràng. Hàn Tử Minh mạnh hơn hẳn, và Ngô Thành Phi bị lùi về sau nhiều hơn anh đến bốn bước.
“Cậu có muốn thử lại nữa không?”
Hàn Tử Minh cười hỏi.
Ngô Thành Phi nghiến răng nghiến lợi nói: “Lần nữa nào!”
Anh ta vẫn luôn không tin rằng Hàn Tử Minh có thể giỏi hơn mình, chỉ cần có thể ngang tài ngang sức với Hàn Tử Minh, anh ta đã có thể ngồi ngang hàng với Hàn Tử Minh, không cần gọi anh ta là minh chủ nữa, cũng không cần phải nể mặt anh ta nữa, lại còn có thể cùng Hàn Tử Minh cùng nhau chia sẻ vinh hoa phú quý của hiện tại.
Vì vậy, anh ta nhất định phải chiến đấu với Hàn Tử Minh ba trăm hiệp, cho đến khi Hàn Tử Minh không thể chống đỡ được nữa, sau đó anh ta mới có thể thương lượng điều khoản được.
“Đúng là không biết trời cao đất rộng!”
Hàn Tử Minh rõ ràng là đang tức giận nên không hề kiềm chế nữa, lập tức tập trung năng lượng vào một thanh kiếm và tung ra một đòn tấn công dữ dội vào Ngô Thành Phi.
Sau hơn chục hiệp, Hàn Tử Minh dùng kiếm chém vào vai Ngô Thành Phi, vết cắt sâu đến ba phân, rồi nói: “Sau khi có được sức mạnh cũng không được làm càng như vậy, còn muốn thay thế vị trí của tôi sao, cậu vẫn còn non lắm, chỉ vì tôi tiếc công sức nên mới không giết cậu, nếu không đường kiếm lúc nãy đã chặt đứt tay cậu, sau đó việc giết cậu chỉ dễ như trở bàn tay.”
“Cho nên từ nay về sau, cậu phải biết điều và tôn trọng tôi, không được phép có mưu mô và toan tính riêng. Sau chuyến đi Anh quốc trở về, tôi sẽ cho cậu hưởng thịnh vượng phú quý suốt đời không hết. Còn nếu cậu dám thương lượng điều khoản với tôi thì tôi sẽ cho cậu chết ngay lập tức.”
Ngô Thành Phi toàn thân run rẩy, hai tay nắm chặt quỳ dưới mặt đất: “Em không dám, em xin nguyện được phục vụ cho minh chủ, sau này cũng không dám có ý phản đâu.”
Hàn Tử Minh thu lại thanh kiếm.
Sau khi quyết định sẽ giết chết Trần Hoàng Thiên trong chuyến đi Anh quốc lần này, sau đó sẽ giết luôn cả Ngô Thành Phi, người này quá nông nổi, giữ nó lại cũng không biết sau này sẽ có chuyện gì, làm sao có thể để cho người khác suốt ngày dòm ngó đến cái ghế của mình chứ?
Vào ngày thứ ba, ngày mà cuộc đấu giá bắt đầu, Hàn Tử Minh giao cho Dương Chí Văn trông coi Dương Ninh Vân, và dẫn theo Ngô Thành Phi bay đến Anh quốc.
Sau khi nhận được tin từ Dương Chí Văn, được biết Hàn Tử Minh đã lên đường đến Anh quốc, Trần Hoàng Thiên dẫn theo Sư Thái Mạc Ngôn, Trương chân nhân và thiên sư Trương cùng nhau bay đến Anh quốc.