TỔNG TÀI DADDY KHÔNG THỂ TRÊU

Chương 1002:

 

Bạch Hạ đang mơ màng ngủ, đột nhiên một âm thanh lạnh lùng truyền vào trong giác mơ của cô.

 

“Dậy đi, cô nên trở về rồi.”

 

Bạch Hạ chép miệng, đôi với người đàn ông đang quây rầy giác ngủ củ cô, cô không quá muốn để ý.

 

Hình Nhất Phàm không thể không khách khí mà cúi người, bàn tay lớn vươn đến vỗ lên gương mặt đang say ngủ của cô: “Bạch Hạ, dậy đi.”

 

Xúc cảm trên bàn tay truyền đến đầu tim Hình Nhát Phàm, quả nhiên nhẫn nhụi như trứng gà, co dãn mười phần.

 

“Hả… ai đánh tôi!” Bạch Hạ khổ sở giãy dụa mở to mắt, không khỏi oán giận một câu, chờ cô mở mắt, tầm mắt hiện len gương mặt tuần mỹ lạnh lùng, cô lập tức sợ đến mức ngồi dậy.

 

Cô nhìn trái nhìn phải, hóa ra cô đang ngủ trong vườn.

 

Giây tiếp theo, cô lại làm một động tác che ngực buồn cười.

 

“Anh… anh muốn làm gì?” Bạch Hạ trừng mắt nhìn người đàn ông trước mặt, có chút phòng bị hỏi.

 

Hình Nhất Phàm hừ lạnh một tiếng: “Tôi muốn làm cái gì, sớm đã làm rồi. Tôi là không có hứng thú, cô mới có thể bình yên vô sự.”

 

Mặt Bạch Hạ lập tức đỏ lên, tức giận trả lời: “Cảm ơn anh không có hứng thú với tôi.”

 

“Không cần khách khí, trong mắt tôi, bộ dạng cô rất an toàn.” Hình Nhất Phàm nói xong, hướng cô nói: “Nhanh về nhà đi! Lát nữa tôi phải ra ngoài.”

 

Bạch Hạ vừa nghe, lập tức ngắng đầu thỉnh cầu: “Có thẻ để Đóa Đóa theo tôi một đêm không, tôi cam đoan ngày mai sẽ mang trả cho anh.”

 

“Không thể.” Hình Nhất Phàm tàn nhẫn cự tuyệt thỉnh cầu của cô.

 

Bạch Hạ lập tức đau khổ, có chút buồn bực nói: “Anh cũng đâu có bên cạnh nó, không thẻ cho tôi bồi nó sao?”

 

“Nó hiện tại chỉ có một chủ nhân là tôi! Tôi có quyền quyết định chuyện của nó.” Hình Nhất Phàm không khỏi nói rõ ràng.

 

Bạch Hạ cắn đôi môi đỏ mọng, đứng lên, thoáng nhìn về hướng phòng khách, không nhìn thầy Đóa Đóa, cô có chút mắt mát đi về phía cửa.

 

Ánh mắt Hình Nhất Phàm nhìn theo cô đến cửa, anh mới phức tạp thu hồi. Đáy mắt lộ ra vài phần tâm tư.

 

Bạch Hạ trở lại nhà của mình, cảm thấy thật mệt mỏi, còn muốn ngủ tiếp một chút, dù sao loại người làm việc như cô, có thể tùy lúc muốn ngủ thì ngủ, cô ngã lên giường, kéo chăn tiếp tục ngủ bù.

 

Hình Nhất Phàm hẹn Lam Thiên Thần, lại gọi mấy người bạn học thời đại học ra ngoài ăn cơm. Đều là nhân vật cấp học bá, mỗi người đều có thành tựu của riêng mình, có công tử nhà giàu, có người là giám đốc tập đoàn, tinh anh ngành sản xuất, đều là những nhân tài trong độ tuổi này.

 

Ăn cơm xong, cuộc sống về đêm của đàn ông tự nhiên sẽ đi đến quán bar ngồi, thả lỏng tâm tình.

 

Hình Nhất Phàm cùng Lam Thiên Thân cũng không cự tuyệt cùng bọn họ đi. Lam Thiên Thần gần đây giúp Lam Thiên Hạo quản lý công ty, bởi vì Lam Thiên Hạo mang theo Lam Sơ Niệm cùng ba mẹ xuất ngoại du lịch, có thể phải nữa năm mới về được, bởi vì bọn họ là đi du lịch vòng quanh thê giới.

 

Hình Nhất Phàm gần đây cũng đang trong thời gian nghỉ ngơi, nhưng rất nhanh anh sẽ tiếp nhận vụ kiện đủ tính khiêu chiến, trước mắt còn đang tìm tư liệu trong phương diện này.

 

“Nhất Phàm, cuối tháng này đến uống rượu mừng của mình!” Một người bạn thân nói.

 

Hình Nhất Phàm lập tức kinh ngạc nhìn hắn: “Cậu muốn kết hôn rồi?”

 

Anh bạn này lập tức lộ ra vẻ mặt hạnh phúc: “Ừ! Thời gian trước, mình gặp lại nữ thần trước đây mình từng thích, rốt cục theo đuổi tới tay, cuối tháng kết hôn.”

 

“Oa! Chúng ta lại mất một người độc thân rồi.”

 

Hình Nhất Phàm nâng ly rượu, kính cậu ấy một ly: “Chúc mừng, Kỳ Tuần.”

 

“Mình cũng đang chờ uống rượu mừng của các cậu đây!”

 

Người đàn ông tên Kỳ Tuấn cũng hướng ba người chưa kết hôn bọn họ: “Đừng quá kén chọn, tìm được người thích hợp liền xuống ta đi!”

 

Lam Thiên Thần cùng Hình Nhất Phàm nhìn nhau, trong mắt đêu có chung một loại ý niệm, kết hôn, không nghĩ tới.

 

Vẫn là độc thân thoải mái tự do hai năm đi!

 

Trong biệt thự, khoảng 9 giờ Bạch Hạ tỉnh lại, một bên lau mặt, một bên đặt trà sữa lên bàn làm việc, cô bắt đầu phải viết một đoạn đối thoại trong truyện, tất cả đều cần cho lần phê duyệt tiếp theo, nhát định phải sinh động thú vị.

 

Bạch Hạ bây giờ vẫn chủ yếu vẽ bằng tay, tô màu và điều chỉnh bằng máy tính, bởi vì kỹ năng vẽ của cô rất tốt, các nhân vật được vẽ ra càng sinh động hơn.

 

Bạch Hạ đang viết chữ trong máy tính, đột nhiên cảm thấy.

 

đèn pha lê trên đầu mờ đi hai lần vì điện không ổn định, trong lòng lập tức lo lắng, có chuyện gì vậy?

 

Còn chưa nghĩ xong, cả người cô liền rơi vào trong bóng tối.

 

Mất điện rồi!

Bình luận

Truyện đang đọc