TỔNG TÀI DADDY KHÔNG THỂ TRÊU

Chương 995:

 

“Tại sao lại là cô?” Khuôn mặt thanh tao của anh trầm xuống, anh rất tức giận khi cô trộm lẻn vào nhà anh.

 

Bạch Hạ lập tức đứng lên, không khỏi nhướng mày: “Là tôi, tôi tới đón Đóa Đóal”

 

Lúc này Sở Khả Khả không ngờ trong phòng lại có người, cô ta lập tức kinh hãi hét lên một tiếng, sau đó vội vàng lấy áo khoác che ngực: “Cô là ai! Tại sao cô lại trốn ở đó.”

 

Sở Khả Khả vô cùng tức giận, những cảnh cô ta vừa dụ dỗ đàn ông lại bị một phụ nữ nhìn thấy, nếu lộ ra, sẽ ảnh hưởng không nhỏ đến danh tiếng của cô ta.

 

Bạch Hạ liếc nhìn cô gái đang gào thét: “Rất xin lỗi, làm phiền việc tốt của hai người rồi! Chỉ cần anh ta trả lại con mèo cho tôi, tôi sẽ rời đi ngay, tuyệt đối sẽ không làm ảnh hưởng tới việc của hai người.”

 

Hình Nhất Phàm nheo mắt, trong lòng có vài tia phức tạp tuôn ra, lúc này anh thực sự ghét Sở Khả Khả, trong mắt anh, hành vi vừa rồi của cô ta khiến anh thật sự buồn nôn.

 

Để tránh cho sau này Sở Khả Khả làm phiền cuộc sống của mình, trước mắt có một cách hay.

 

“Anh Nhất Phàm, cô ta là ai? Tại sao cô ta lại nhìn trộm chúng ta ở đây.” Sở Khả Khả lập tức đứng dậy, giả vờ đáng thương.

 

Khi Bạch Hạ đang định giải thích, thì đột nhiên, một cánh tay ôm lấy vai, cô bị người đàn ông ôm vào trong lòng, cô sợ hãi, liền nghe thấy giọng nói của người đàn ông trên đầu: “Cô ấy là bạn gái cảu tôi, Sở tiểu thư, đừng làm phiền cuộc sóng của chúng tôi nữa.”

 

“Cái gì? Ai là bạn giá của anh, tôi không phải!” Bạch Hạ lập tức khó chịu phản bác, chẳng nể nang gì anh, người đàn ông này muốn lợi dụng cô sao? Không đời nào.

 

“Ngoan, đừng giận nữa, trước đây làanh sai.” Hình Nhất Phàm giả vờ nhìn cô cưng chiều.

 

Sở Khả Khả nhìn anh chằm chằm, không ngờ Hình Nhất Phàm đã có bạn gái, với lại còn sống trong nhà anh?

 

Bạch Hạ thấy anh muốn cô cùng diễn, được rồi! Cô phối hợp là được chứ gì?

 

“Được rồi, ừ không giận nữa! Chỉ là em nhớ Đóa Đóa rồi, vậy để em đưa Đóa Đóa về nhà nhé!” Nói xong, Bạch Hạ rời khỏi lòng anh, muốn mở lồng ôm Đóa Đóa vào lòng.

 

Lúc này, người đàn ông lập tức đuỏi theo cô vài bước, kéo cô vào lòng, nhìn cô cười cảnh cáo: “Đóa Đóa ở đây sống rất tốt, tạm thời không thể để em đón đi.”

 

Trong mắt Sở Khả Khả, cặp đôi ân ân ái ái, dường như coi cô ta là không khí.

 

“Không, em nghĩ Đóa Đóa vẫn thích ở với em hơn, dù sao em cũng là mẹ của nó, em sẽ chăm sóc nó tốt hơn.” Bạch Hạ nói xong liền rút tay ra, lao thẳng về phía lồng.

 

Hình Nhất Phàm nào để cô đưa Tiểu Dã đi, cho dù để cô diễn, cũng không thể mang đi.

 

Hình Nhất Phàm sải bước chạy theo, Bạch Hạ vừa định mở lồng, anh liền vươn tay muốn bề cô lên.

 

Nào ngờ anh ra sức quá mạnh, Bạch Hạ đứng không vững, trượt chân va mạnh vào người Hình Nhất Phàm.

 

Hình Nhất Phàm cũng bước hụt.

 

“A…” Bạch Hạ kêu lên và ấn Hình Nhất Phàm xuống đắt.

 

Một thế trận mơ hồ khó cứu vãn, cứ thế mà chồng lên nhau.

 

Bạch Hạ ép Hình Nhất Phàm, Hình Nhất Phàm vòng tay qua eo cô, hai người dính sát vào nhau.

 

Sở Khả Khả ở một bên theo dõi, cô ta lập tức cắn chặt đôi môi đỏ mọng, bị chọc tức, xem ra ở đây cô ta thật sự là người thừa, lại nực cười.

 

“Anh Nhát Phàm, tạm biệt.” Sở Khả Khả vẫn còn đang bừng bừng lửa giận, cầm áo lao ra khỏi cửa, vội vàng rời đi.

 

Lúc ở trên mặt đất, Bạch Hạ vội vàng muốn đứng lên, nhưng càng hoảng sợ càng thêm bối rồi, không biết tay mình để ở đâu.

 

Lúc này, tiếng cảnh cáo của một người đàn ông vang lên: “Cô đụng vào đâu?”

 

Bạch Hạ lúc này đã đứng dậy, mới nhận ra tay cô vừa rồi hình như đang đặt ở bụng dưới của anh, khuôn mặt xinh đẹp lập tức đỏ bừng, lòng bàn tay nóng rực.

 

“Tôi… tôi không chạm vào đâu của anh cả.” Bạch Hạ vội vàng giải thích.

 

Hình Nhất Phàm lúc này đã đứng dậy, khuôn mặt đẹp trai u ám khó coi nhìn cô chằm chằm, vòng tay: “Nói đi, cô vào nhà tôi bằng cách nào.”

 

Bạch Hạ thấy anh đang muốn truy cứu việc cô làm, cô lập tức nghĩ rằng hôm nay mình không thể đưa Đóa Đóa về nhà, cô trả lời: “Tôi… tôi chỉ muốn thăm Đóa Đóa. Tôi không đụng vào bát cứ thứ gì của anh cả, lần sau tôi sẽ không dám nữa.”

 

Nói xong cô định rời đi.

 

Lúc này, Hình Nhất Phàm lạnh lùng hừ một tiếng: “Cô định cứ vậy mà rời đi à2”

 

Bạch Hạ vừa đi tới cửa, lập tức nhìn quay lại: “Anh còn muốn tôi phải làm gì nữa? Tôi vừa phối hợp với anh diễn kịch để chọc tức người phụ nữ xấu xa kia, vậy không tính là tôi giúp anh sao?”

 

“Ai nói tôi ghét cô ấy? Vừa rồi cô không thấy tôi sắp có chuyện tốt sao? Chính sự hiện diện của cô đã làm gián đoạn việc tốt của tôi, cô nói xem, phải bồi thường như thế nào?” Hình Nhất Phàm tính sổ với cô.

Bình luận

Truyện đang đọc