TỔNG TÀI DADDY KHÔNG THỂ TRÊU

Chương 223: Giải Quyết Hậu Sự

Lúc này, Khưu Lâm vừa đi tới, nghe thấy được những lời này, bà ta lập tức sải bước đi tới: “Hình thiếu gia, cậu đang nói cái gì vậy? Sao lại không hỏa táng.”

“Đây là ý của Tư Vũ.” Đôi mắt lạnh lùng của Hình Liệt Hàn bắn về phía Khưu Lâm.

Khưu Lâm bình thường thực sự sợ vị thiếu gia nhà họ Hình này, nhưng bây giờ, người chết là chồng bà, và bà vẫn có quyền lên tiếng giải quyết về vấn đề tang lễ của chồng mình.

Bà ta hừ lạnh một tiếng: “Là vợ của Đường Hùng, tôi là người có tiếng nói nhất về vấn đề này. Tôi đề nghị nên hỏa táng chồng tôi ngay lập tức.”

Khưu Lâm lớn tiếng ra lệnh.

Dù Đường Tư Vũ có buồn đến mức nào, giờ phút này cô cũng buộc lòng phải chịu đựng, cô bước đến trước mặt Khưu Lâm, oán hận chất vấn hỏi: “Khưu Lâm, chuyện gì đã kích thích cha tôi lên cơn đau timl Bây giờ dì có thể nói cho tôi biết được không?”

“Lúc đó tôi không ở bên cạnh ông ấy, làm sao tôi biết được?” Khưu Lâm quay đầu lại, hung hăng nhìn cô.

“Được, với tư cách là con gái của ông ấy, tôi cần phải kiểm tra cơ thể của cha tôi.”

Đường Tư Vũ mạnh mẽ nói.

Khưu Lâm mặt biến sắc, mặc dù bà có thể cho Đường Tư Vũ kiểm tra cơ thể của Đường Hùng, bởi vì dù sao bà cũng không có hạ dược.

Thế nhưng mà, ca phẫu thuật của Đường Hùng là do Lý Đức thực hiện, bà ta không thể đảm bảo liệu ông ta có làm gì trong cơ thể Đường Hùng hay không, vì vậy bà ta tuyệt đối không thể để Đường Tư Vũ kiểm tra cơ thể của Đường Hùng.

“Cha cô đã qua đời, cô còn muốn làm tổn thương cơ thể của ông ấy sao? Cha cô bị bệnh tim, vì căn bệnh ấy mà ông ấy chết.

Cô còn có thể kiểm tra gì nữa?”

Đường Y Y ở bên cạnh cũng vội vàng nói: “Đúng, mẹ nói đúng, cha đã chết, cô còn muốn giày vò ông ấy như thế nào nữa?”

“Chúng ta chỉ cần thời gian một ngày.”

Hình Liệt Hàn nhướng mày nói.

“Hình thiếu gia, đây là chuyện của gia đình chúng tôi, xin cậu đừng lên tiếng trước được không? Cậu không phải người nhà họ Đường chúng tôi.” Khưu Lâm thô lỗ nói với Hình Liệt Hàn.

Hình Liệt Hàn hừ lạnh một tiếng: “Ai nói tôi không có quyền nói? Tôi đã là con rễ nhà họ Đường rồi. Tôi có quyền tham gia vào chuyện này.”

“Cái gì? Các người… các người đã có giấy đăng ký rồi hả?” Trong giọng của Đường Y Y rõ ràng là đang ghen ty.

“Đúng vậy, chúng tôi đã đăng ký ở nước + À: ` ^* Lxˆ TA Ä 2 ` ngoài rôi, và tôi hiện tại là con rễ của nhà họ Đường.” Hình Liệt Hàn trả lời câu hỏi của Đường Y Y một cách rất tự tin.

Đường Tư Vũ không có phản bác, cô nhìn về phía Khưu Lâm: “Cho chúng tôi một ngày, tôi chỉ cần thời gian một ngày.”

Khưu Lâm cười lạnh một tiếng: “Một giờ cũng không được, tôi sẽ không để cô động vào thi thể của chồng tôi. Các người là con mà không hiếu thuận với cha, người làm vợ như tôi, tôi phải cho ông ấy tôn nghiêm tốt nhát.”

Sau khi nói xong, Khưu Lâm nói với một người đàn ông trung niên bên cạnh: “Làm theo như sắp xếp, tiến hành hỏa táng chồng tôi ngay lập tức.”

“Không được!” Đường Tư Vũ lớn tiếng ngăn cản.

“Tôi nói thì phải nghe, chẳng lẽ lại cô còn muốn cướp đi thân thể của cha cô sao, lại để cho ông ấy phơi thây cùng người khác sao?” Khưu Lâm lập tức lấy Đường Hùng làm ầm ï chuyện lên.

Nghe được những lời này, quả nhiên Đường Tư Vũ trầm mặc, trong lòng đau đến khó thở.

Hình Liệt Hàn đưa tay ra ôm lấy cô, lo lắng nhìn cô, chờ quyết định của cô.

“Đường Tư Vũ, tôi có thể cam đoan rằng tôi tuyệt đối không làm gì cha cô. Ông ấy là chồng tôi và tôi cũng yêu ông ấy. Làm sao tôi có thể hại ông ấy được chứ? Nếu cô không tin tôi, cô có thể hỏi Lão Từ. Sau những ngày mà cô ởi, thì Lão Từ luôn luôn ở bên cạnh ông ấy. Lão Từ hiểu rõ nhất tình trạng sức khỏe của ông ấy. Tôi đang lo việc kinh doanh trang sức, tôi thậm chí còn không có nhiều cơ hội để gặp Lão Đường.” Khưu Lâm nói tiếp, muốn bỏ đi suy nghĩ kiểm tra Đường Hùng của Đường Tư Vũ.

Đường Y Y ở bên cạnh cũng tức giận kêu lên: “Đường Tư Vũ, cô thật quá đáng, cô nghỉ ngờ mẹ tôi hạ độc cha sao, sao cô có thể đổ oan cho mẹ tôi được cơ chứ? Cha mẹ tôi ở bên nhau đã hơn 20 năm nay, tình cảm của hai người tốt như vậy, làm sao có thể làm ra loại chuyện này?”

Đường Tư Vũ hít một hơi thật sâu: “Được rồi, để cha về đất an lành! Nhưng tôi sẽ điều tra rõ ràng về cái chết của cha tôi.”

Mặt Khưu Lâm biến sắc, không nghĩ tới Đường Tư Vũ vậy mà không buông bỏ.

“Người thì đã đi rồi, còn điều tra cái gì nữa? Thật lãng phí thời gian.” Khưu Lâm gần giọng, nói với người bên cạnh: “Hỏa táng theo sắp xếp!” Nói xong, lại nhìn về phía Đường Y Y nói: “Y Y, nếu sợ thì đừng có đi vào, mẹ sẽ vào để gặp cha con lần cuối.”

Đường Y Y gật đầu: “Vâng, con ở bên ngoài chờ.”

Hình Liệt Hàn nói với Đường Tư Vũ: “Em có muốn đi vào không.”

Đường Tư Vũ gật đầu: “Em muốn đi vào.”

“Được rồi! Anh sẽ đi cùng em.” Hình Liệt Hàn nói xong, anh nắm tay cô, cùng Đường Hùng đi chặng đường cuối cùng.

Đường Y Y ở đằng sau ghen ty nhìn bóng lưng của hai người Đường Tư Vũ và Hình Liệt Hàn.

Đường Tư Vũ sao lại có phúc như vậy?

Lại khiến cho Hình Liệt Hàn vừa có quyền thế vừa anh tuấn đối với cô ta tốt như vậy? Bọn họ thực sự đã ở nước ngoài đăng ký sao?

Nếu nói như vậy, Đường Tư Vũ kia không phải là Hình phu nhân sao? Nghĩ đến đây, Đường Y Y cảm thấy vô cùng bắt an.

Trong phòng hỏa táng, Đường Tư Vũ cuối cùng không có dũng khí xem, cô vùi mặt vào vòng tay của Hình Liệt Hàn, nắm chặt lấy tay anh.

Hình Liệt Hàn một tay giữ lấy cô, còn tay kia che mặt cho cô, trong khi ánh mắt của anh thì bình tĩnh nhìn thi thể của Đường Hùng bị đưa vào.

Ở bên cạnh, Khưu Lâm nhìn chồng mình hóa thành tro tàn, lòng bà ta cuối cùng cũng buông lỏng, mọi chuyện diễn ra đúng như sự sắp đặt của bà ta.

Tiếp theo, bà ta có thể đem bản di chúc của Đường Hùng ra bên ngoài và công khai nó.

Khi đó, bà ta sẽ là người thừa kế hợp pháp của tập đoàn Đường thị.

Đường Tư Vũ ôm tro cốt của cha đi ra, lần này Khưu Lâm không tranh cãi cùng cô nữa, cảm giác bà ta rất chán ghét, đi sau lưng rất xa vài bước.

Đường Tư Vũ ôm bình tro cốt bước xuống cầu thang từng bước, cô cũng mong cha mình có thể quên đi mọi ân oán ở đây, bình tâm vui vẻ khi đến một thế giới khác.

“Trước đây cha cô có mua một cái bia mộ.

Không ngờ lại tới nhanh như vậy. Ba ngày sau sẽ làm lễ tang!” Khưu Lâm nói sau lưng cô: “Cô đem tro cốt gửi ở đây trước, ba ngày nữa sẽ đến lấy!”

Nhân viên bên cạnh cũng nói như vậy, những thứ như này không tốt khi mang vào nhà, Đường Tư Vũ cầm tro cốt của cha mình một hồi lâu cũng không buông ra, cuối cùng vẫn là đưa cho nhân viên rồi gửi vào lọ ký gửi để cất giữ.

Khưu Lâm đưa Đường Y Y đi trước.

Đường Tư Vũ hồn bay phách lạc đứng nguyên tại chỗ, Hình Liệt Hàn bước tới và dắt cô đi: “Về nhà thôi!”

Đường Tư Vũ trong lòng trống rỗng, cô không thẻ tin được, chỉ trong một hôm cô đã mắt đi cha của mình.

Cô không tin, cô cũng không muốn tin, cô : nghĩ, bây giờ cô ở nhà Đường hay ở phòng làm việc của cha cô, hẳn là vẫn có thể trông thấy cha cô ở đấy, nhìn thấy ông ấy mỉm cười gọi cô: “Tư Vũ…”

Nghĩ đến đó nước mắt cô lại rơi.

Cô biết rằng điều này là không thể, và sẽ không bao giờ có thể.

Bình luận

Truyện đang đọc