TỔNG TÀI DADDY KHÔNG THỂ TRÊU

Chương 922: Anh Em Thân Thiết

“Chú ý không để cho người khác phát hiện ra là được. Có chuyện gì báo ngay cho tôi.” Kiều Huy Dương nói xong, tắt máy.

Lý Đạt lập tức gọi điện cho con trai, bây giờ, con trai của ông ta đã đòi tiền thuê phòng rồi, Lý Đạt đã chiều chuộng con trai từ bé, đến bây giờ, ông ta chỉ có thể tiếp tục bán mạng cho Kiều Huy Dương để cấp cho con trai ăn, mặc, ở, đi lại.

Nước ngoài.

Về tới trung tâm thành phố Lam Sơ Niệm lại càng thêm thuận tiện hơn. Tuy rằng lần này tới mỏ quặng, cô vừa sợ vừa gặp nguy, buổi tối còn không ngủ được, nhưng đối với cô mà nói, tất cả đều là kí ức quý giá.

Còn hai ngày nữa phải về nước, Lam Sơ Niệm cũng không nhân cơ hội đi thăm thú một phen. Vừa vặn hai ngày ngày, Lam Thiên Hạo ở riêng với cô, không cần lo chuyện công việc.

Sáng hôm sau, Lam Sơ Niệm vừa sớm đã xuống giường rửa mặt thay đồ, cô muốn mặc thật đẹp ra ngoài dạo phố ăn cơm với anh cả.

Lam Thiên Hạo kiên nhẫn chờ cô đi xuống để đi ăn sáng, Lam Sơ Niệm nhìn anh cả cũng ăn mặc vô cùng đẹp trai, mái tóc đen nhánh được tạo hình, vô cùng thời thượng, giếng như mẫu nam trên sàn diễn.

“Anh cả, có người nào từng nói với anh là anh rất đẹp trai chưa.” Lam Sơ Niệm cười hì hì khen ngợi.

Lam Thiên Hạo mặc dù không nói gì thê nhưng trong lòng rất hưởng thụ.

“Có, rất nhiều người nói rồi.’ Anh đáp một câu.

“Vậy không phải rất nhiều cô gái theo đuổi anh sao?” Lam Sơ Niệm lại hỏi, lảng tránh ánh mắt anh, đôi mắt to chớp chớp, cô có chút tâm tư riêng.

Lam Thiên Hạo liếc cô một cái hơn nữa, cũng không thích ai c: : “Người theo đuổi nhiều Anh đã nói với cô là trong lòng anh không có ai là ứng cử: viên làm bạn gái cả.

Lam Sơ Niệm nghe xong, khóe miệng cong lên, cũng rất vui.

Hai người vừa ra ngoài, Lam Sơ Niệm lại hỏi: “Anh cả, vậy anh thích con gái thế nào. Có phải kiểu gợi cảm không?”

Cô nghĩ đàn ông chắc đều thích như vậy rồi.

Ánh mắt Lam Thiên Hạo không khỏi lướt qua ngực cô: “Anh không thích gợi cảm.”

“Vậy anh thích kiểu như thế nào.” Lma Sơ Niệm hỏi tới nghiện rồi.

Ánh mắt Lam Thiên Hạo thâm sâu nhìn lên mặt cô: “Kiểu như em không tệ.”

Lam Sơ Niệm bị câu nói này làm sợ hết hồn, cô hơi trừng mắt: “Anh thích em à?”

Lam Thiên Hạo tiếp lời cô: “Lễ nào anh lại ghét em sao?”

Lam Sơ Niệm có hơi không hiểu lời anh nói, rốt cuộc anh cả chỉ là thích thôi hay là yêu chứ. Là thích người giống như cô hay là thích con người cô đây.

Lúc này, thang máy mở.

Lam Sơ Niệm đi vào, trong thang máy có người, cô cũng không dám hỏi gì thêm.

Thế nhưng ánh mắt vài lần nhìn về phía người đàn ông, toát ra vẻ chờ đợi. Lam Thiên Hạo lái xe đi ra, đưa theo cô tới khu phố phồn hoa nhất trong trung tâm thành phó, chỗ này là thiên đường mua sắm, có đủ các cửa hàng cửa hiệu, san sát nhau khiến người ta hoa cả mắt.

Lam Sơ Niệm cũng cảm thấy rất vui, có lẽ niềm vui khi mua sắm chính là thiên tính của phụ nữ rồi.

Lam Thiên Hạo lấy ví tiền ra, rút một tắm thẻ bên trong đưa cho cô: “Hôm nay muốn mua cái gì thì mua cái đó, cứ quét thoải mái.”

Lam Sơ Niệm nhìn tắm thẻ trước mặt, trong lòng cô rất ngọt ngào. Thế nhưng không hề cầm lấy mà lại hỏi: “Anh cả, nêu như em thích thì anh quẹt giúp em đi. Em sợ làm mắt thẻ của anh.”

Lam Thiên Hạo không khỏi đưa tay xoa tóc cô: “Bao giờ em mới bỏ được cái thói vứt đồ linh tinh đấy đây?”

“À, em sẽ có gắng thay đổi mà.” Lam Sơ Niệm nói xong, đưa tay kéo anh, giống như sợ làm mắt anh vậy.

Lam Thiên Hạo nhìn đôi tay nhỏ của cô kéo anh thật chặt, khóe miệng của anh vui vẻ cong lên. Cô nhóc này đúng là ngày càng dính người mà.

Một lát sau, Lam Sơ Niệm đã nhìn trúng một cái túi cô cầm lên thì rất thích, thế nhưng cô chưa nhìn qua giá tiền. Cho tới tận lúc cô thấy giá tiền thì lập tức đặt xuống, đắt quá.

“Thích thì mua, đừng tiết kiệm hộ anh.” Lam Thiên Hạo nhìn thấu tâm tư của cô.

“Không được, tiền cũng đâu phải gió thỏi tới, không thể tiêu tiền linh tinh.” Lam Sơ Niệm vẫn rất có ý thức tiết kiệm, hơn nữa, cô tự kiếm tiền cũng rất mệt mà.

Mỗi ngày anh cả đều phải giải quyết tài liệu chất thành núi, anh chắc chắn cũng rất mệt.

Cô đang định xem túi khác thì Lam Thiên Hạo đã âm thầm gọi nhân viên phục vụ tới, trực tiếp chỉ vào cái túi này, đưa thẻ cho nhân viên phục vụ, để cô ta thanh toán.

Lam Sơ Niệm nhìn xong một vòng thì không tìm được cái nào vừa mắt cả. Cô lại đi xem cái túi nhỏ đẹp mê người kia, cô vừa nhìn, không khỏi kinh ngạc nói: “Nhanh vậy đã bị người ta mua mắt rồi?”

“Xem ra, em đúng là rất thích.” Lam Thiên Hạo nói.

Lam Sơ Niệm không còn cách nào ngoài gật đầu, dù sao cũng bán rồi, hơn nữa còn là bản giới hạn: “Thích là thích, nhưng giá từng đó thì không đáng. Thôi vậy, chúng ta đi thôi.”

Đúng lúc này, một nhân viên phục vụ cầm them túi đã đóng gói đẹp, còn cầm trong tay một tắm thẻ tới bên cạnh Lam Thiên Hạo: “Thưa anh, túi của anh và cả thẻ, anh nhận lấy ạ.”

Lam Thiên Hạo đưa tay nhận túi và thẻ, đã thấy Lam Sơ Niệm trố mắt há miệng nhìn anh: “Túi là anh mua à?”

Lam Thiên Hạo đưa túi cho cô: “Ừ, anh mua cho em.”

Lam Sơ Niệm vui vẻ cầm lấy, trong lòng cảm động vô cùng, cô vẫn nhỏ giọng trách một câu: “Nhưng mà đắt chết được, cảm ơn anh cả, em sẽ bảo quản thật tốt.”

Lam Thiên Hạo đưa tay xoa đầu nhỏ của cô, nhìn dáng vẻ hài lòng của cô, thì cái giá nào cũng đáng cả.

Anh hắt tay định rời đi, lúc này một nhân viên phục vụ vội vàng cầm một phần quả nhỏ lại đây: “Thưa anh, xin chờ chút, đây là quà tặng nhỏ của chúng tôi.”

Nói xong, đưa một lọ nước hoa hàng hiệu cho Lam Thiên Hạo: “Đây là món quà nhỏ của cửa hàng chúng tôi, mong bạn gái của anh sẽ tích.”

Lam Sơ Niệm không khỏi cười đỏ mặt, cô không giải thích, đưa tay cầm ngay. Ngửi một lát hương thơm: “Tôi thích lắm, cảm ơn nhé.”

Cầm món quà đi ra, Lam Sơ Niệm không khỏi có chút ngại ngùng: “Thế mà họ lại nghĩ em là bạn gái anh, em giống không?”

Lam Thiên Hạo không hỏi nhếch mày: “Sao lại không giống? Chỗ nào không giống chứ?”

“Anh cả lớn hơn em tận sáu tuổi đấy, cũng đâu có gióng lắm. Em thấy thế nào cũng giống em gái anh.” Lam Sơ: Niệm trêu ghẹo anh.

Lam Thiên Hạo nghe xong lập tức bóp gương mặt cô: “Em đang chê anh già đấy à?”

Lam Sơ Niệm có hơi đau, vội vã sửa lời: “Không không không, em cũng đâu có nói già trẻ gì.”

“Em có.” Lam Thiên Hạo không định tha cho cô dễ vậy.

Lam Sơ Niệm lập tức cười kéo tay anh: “Anh cả, anh giận rôi.”

“Không thèm quan tâm em nữa.” Lam Thiên Hạo đút tay vào túi, lạnh lùng đi trước.

Đằng sau Lam Sơ Niệm cười hi hi đuổi theo, đưa tay chọc vào khuỷu tay anh, kéo chặt cánh tay của anh: “Anh cả, anh không già, thật, anh trẻ tuổi đep trai, khí chất bắt phàm, anh thật đẹp quá mà.”

Lam Thiên Hạo nhìn cô bé đang nỗ lực làm anh vui, vẫn đưa tay kéo vai cô, hon một cái lên trên mái tóc cô.

Một nữ idol mới, không bao giò: thiếu fans, Lam Sơ Niệm dĩ nhiên không ngờ lúc cô và Lam Thiên Hạo cười nói, có mấy fans nhận ra cô, chụp ảnh hai người bọn họ, còn chụp chung, chụp được cảnh mà Lam Thiên Hạo hôn lên mái tóc cô.

Lúc này sau khi chụp sau, fans lập tức đăng tin tức nóng hồi lên weibo, còn kèm theo một dòng trạng thái.

“Không ngờ ở nước ngoài gặp được Lam Sơ Niệm và bạn trai đi dạo phó, bạn trai cô ấy đẹp trai ghê.”

Đăng kèm mười mấy bức ảnh, còn có vài bức vô cùng rõ nét.

Mấy bức ảnh này một khi đăng lên mạng, đương nhiên khiến không ít fans của Lam Sơ Niệm chú ý. Đồng thời cũng khiến người giới truyền thông lập tức phát tán máy bức ảnh này, ở trên mạng trong nước lan truyền khủng bó.

Dường như không tới một tiếng, tất cả mọi người đã biết Lam Sơ Niệm có một bạn trai, còn đang nghỉ ngơi với nhau ở nước ngoài.

Lam Sơ Niệm đi dạo có hơi mệt rồ Ÿ Ộ hàng gần đó với Lam Thiên Hạo. Vừa mới dừng xe xong, lúc đi vào thang máy, một đám khách cũng đi tới, nam nam nữ nữ chen lần vào hết.

Lam Sơ Niệm bị đầy lùi, một cánh tay ngăn lại, cả người cô bị một cơ thể rắn chắc bảo vệ ở vách trong và người anh.

Lam Sơ Niệm ngắng đầu lên, nhìn hành động của anh cả, trong lòng cô rung động, gương mặt đẹp đẽ khẽ kề sát lên lồng ngực của anh, lại còn cọ đi cọ lại cái trán ở trong ngực anh.

Giống như một con mèo nhỏ vô cùng không nghe lời, nhưng lại không biết hành động này đã khiến trái tim người đàn ông rung động rồi.

Bình luận

Truyện đang đọc