TỔNG TÀI DADDY KHÔNG THỂ TRÊU

Chương 1738:

 

Hứa Tâm Duyệt suy nghĩ một lúc, sắc mặt trở nên lạnh nhạt: “Chúng tôi ngày thường không có quan hệ gì mới nhau cả.”

 

“Tiểu Mục không nhận cô ta là mẹ, có phải là do cô đặt điều nói xấu với Tiểu Mục sau lưng không?” Cố Thừa Tiêu hỏi lại lần nữa.

 

Những lời này khiến khuôn mặt xinh đẹp của Hứa Tâm Duyệt thay đổi, cô trừng mắt nhìn anh: “Anh đang nói nhảm nhí gì vậy, tôi không có.”

 

“Thật sao? Theo tôi biết thì nhà họ Hứa đã sớm phủ nhận thân phận người nhà họ Hứa của cô. Có thể là cô đã ôm mối hận và muốn trả thù Hứa An An.” Cố Thừa Tiêu khẽ hừ lạnh, đôi mắt sâu hoắm, lạnh lùng của anh như nhìn thấu tất cả.

 

Hứa Tâm Duyệt tức giận đến run người, cô lập tức xông đến trước mặt anh nói: “Anh đừng nói bậy, tuy rằng tôi không thích Hứa An An, nhưng tôi không thèm làm loại chuyện này, huống hồ tôi… tôi rất thích Tiểu Mục, tôi sẽ không đặt điều nói xấu người khác trước mặt cậu bé. “

 

Thân hình cao gầy của Có Thừa Tiêu lập tức đứng lên, hai người cách nhau không quá nửa cánh tay, mà thân hình cao lớn của anh lập tức khiến cho người khác thấy áp lực.

 

Hứa Tâm Duyệt bất giác nuốt nước bọt, định lùi lại một bước, nhưng chân của cô lại vấp phải góc bàn kính trước ghế sofa.

 

Không hề lường trước được nguy hiểm này, thân thể của cô đứng không vững, la lên một tiếng, tay cô thò về phía trước bắt lầy một vật gì đó có thể tránh cho cô bị ngã.

 

Chiếc áo sơ mi mặc ở nhà của người đàn ông bỗng chốc chỉ nghe thấy tiếng “pực pực” liên tiếp. Sau một hàng dài âm thanh, hàng cúc kim cương đen trên chiếc áo của người đàn ông đều bị bung ra, lộ ra vùng eo và cơ bụng cường tráng của người đàn ông.

 

“ÁI”

 

Hứa Tâm Duyệt vẫn đang ngả người về phía sau sợ hãi la lên, mắt thấy cô sắp ngã xuống mặt bàn, cánh tay của người đàn ông lúc này mới vươn ra, cứu lấy cô.

 

Cánh tay của người đàn ông giữ chặt lấy cánh tay gầy quộc của cô, kéo về phía mình, lúc này cô không ngã xuống mặt bàn nữa mà cả khuôn mặt đập vào ngực người đàn ông, vẫn làm cho trước mắt cô hiện lên đầy sao vàng.

 

Mà người đàn ông, chiếc áo sơ mi trên người không được cài cúc, cả người đầy khí tức đàn ông nam tính.

 

Anh cúi người xuống nhìn người phụ nữ trong lòng mình, ánh mắt lại có thêm một chút thú tính.

 

Hứa Tâm Duyệt ôm trán, cẩn thận tránh sang một bên nói: “Ưm… xin lỗi.”

 

Sau đó, cô xấu hổ nhìn sang chiếc áo của người đàn ông đã bị cô xé toạc.

 

Cố Thừa Tiêu giật giật khóe miệng, cởi áo sơ mi ném thẳng sang một bên, giọng nói trầm thấp mang theo chút châm chọc: “Cô còn nói cô không có thủ đoạn gì? Tay nghề cởi áo quần của người khác cao vậy cơ mà.”

 

Hứa Tâm Duyệt đỏ bừng mặt xấu hồ, xua tay phủ nhận: “Không, không, không tôi thực sự không cố ý mà.”

 

Đúng lúc này, điện thoại di động của Cố Thừa Tiêu vang lên, anh nhắc máy lên, bước sang một bên nghe máy: “Alol”

 

“Daddy, dì Hứa đi lên lầu rồi.” Đầu dây bên kia truyền đến giọng nói của cậu nhóc.

 

Cố Thừa Tiêu có chút bực bội, con trai anh cố tình để người phụ nữ này lên lầu gây rối đấy à?

 

Hứa An An ở dưới lầu chơi với cậu nhóc một lúc, thấy thời gian đã gần tám rưỡi, cô ta rất hiếm khi đến nhà Cố Thừa Tiêu, làm sao có thể bỏ lỡ cơ hội “cọ xát đốt lửa” với anh cơ chứ?

 

Vậy nên, lúc Hồng Mỹ San ở với cậu nhóc thì cô ta bèn nhân cơ hội lên lầu tìm Cố Thừa Tiêu nói chuyện, mà Hồng Mỹ San cũng hài lòng để cô ta đi tìm con trai mình, người trẻ tuổi nên nói chuyện với nhau nhiều hơn.

 

Cậu nhóc thấy vậy chỉ có thể nhanh chóng bảo đi tìm đồ, sau đó chạy ra ngoài sảnh phụ gọi điện báo cho daddy biết. Hứa Tâm Duyệt vẫn còn đang lúng túng vì chuyện vừa rồi, thì cánh tay của cô đột nhiên bị người đàn ông siết chặt, khiến cô giật mình.

 

Cô bị người đàn ông ném vào trong phòng thay đồ, cô loạng choạng một chút sau đó liền đứng vững, chỉ thấy người đàn ông cũng bước vào theo.

 

Cánh cửa trong phòng ngủ chính vang lên tiếng gõ.

 

“Thừa Tiêu, anh có ở trong không? Tôi vào nói chuyện với anh được không?” Giọng nói quyến rũ của Hứa An An truyền đến.

 

Hứa Tâm Duyệt sợ đến mức lập tức giơ tay lên che miệng, hình như cô đã đánh giá thấp tâm tư của Hứa An An dành cho Cố Thừa Tiêu.

 

Cố Thừa Tiêu không trả lời lại, anh đứng nghiêng người dựa vào tủ quần áo, đôi mắt lạnh như băng vẫn nhìn chằm chằm Hứa Tâm Duyệt.

Bình luận

Truyện đang đọc