TỔNG TÀI DADDY KHÔNG THỂ TRÊU

Chương 243 Tô Hi Bị Lừa Xem Mắt

“Sao anh lại là đồng loã được? Anh vẫn đưa thuốc cho ông ta bình thường, điều này trợ lý của anh có thể chứng minh, anh không hề giở trò gì cả, mà là em, anh có thể tự do nói với người khác là em giết chồng mình.”

“Anh….” Khưu Lâm trừng mắt nhìn ông ta.

“Tốt lắm, đêm nay đến tìm anh! Mặc bộ đồ này của em, anh thích nó.” Lý Đức lộ ra nụ cười xấu xa: “Anh về trước, bệnh viện còn phải họp nữa.”

Khưu Lâm tức thở phì phò nhìn Lý Đức đi mắt, bà ta đập mạnh tay xuống bàn, ngay lập tức thu hút những ánh mắt xung quanh trong quán cà phê.

Bà ta không thích phiền phức, bất kì thứ gì ngăn cản bà ta, bà ta đều phải tiêu diệt.

Đặc biệt là người như Lý Đức, thế mà dám đưa ra yêu cầu với bà ta, dám uy hiếp bà ta, lỡ như Hình Nham biết được bà ta cấu kết với Lý Đức thì sẽ ảnh hưởng tới tương lai sau này gả cho ông ấy, bà ta bây giờ tuyệt đối không thể để lộ chuyện này được.

Đáy mắt bà ta hiện lên sát ý, muốn làm cho Lý Đức mãi mãi biến mắt khỏi thế giới này.

Từ khi Đường Hùng qua đời, tâm địa của bà ta ngày càng độc ác, vì tương lai của mình, bà ta tuyệt đối không cho phép ai phá hỏng nó.

Khưu Lâm ngồi được vào vị trí này thì tất nhiên trong tay có một số người có thể thực hiện thay bà ta, mà trên thế giới này những con ma ham tiền lại rất nhiều.

Bà ta nhớ đến người đàn ông nắm giữ hắc đạo từng ăn cơm cùng đã đưa danh thiếp cho bà ta, chỉ cần ra giá hợp lý thì chuyện gì cũng có thể làm.

Bà ta cười khẩy, Lý Đức muốn một ngàn vạn, vừa đúng có thể làm thành bùa đòi mạng của ông ta, một ngàn vạn này bà ta tình nguyện đi mua sát thủ còn hơn.

Khưu Lâm đi nhanh về phòng của mình, lấy tắm danh thiếp nằm ở tầng trong cùng của cái túi ra, gọi cho dãy số viết trên đó.

“Nghe!” Đúng là một giọng nam thô lỗ ác nghiệt.

“Xin chào, nghe nói chỉ cần có tiền các người có thể giải quyết hết mọi vấn đề đúng không?” Khưu Lâm dùng giọng nói bình tĩnh, không muốn bên kia đoán được tuổi của bà ta.

“Đúng! Bà chỉ cần nói mục tiêu cho tôi, đặt cọc trước 10%, sau khi xong việc thì trả hết tiền là được, nhanh gọn sạch sẽ, không lo lắng hệ lụy sau này.” Bên kia là giọng nam cực kì chuyên nghiệp trả lời.

“Có cần gặp mặt không?”

“Không! Bà bỏ ảnh của người cần xử lí, tên tuổi, nơi làm việc nói cho tôi biết, trong vòng ba ngày sẽ có câu trả lời cho bà.”

“Ba ngày hả? Không nhanh hơn được à?”

“Không, chúng tôi cần thời gian chuẩn bị.”

Khưu Lâm cắn răng, nếu như thế thì bà ta vẫn phải ở cùng tên phế vât Lý Đức, bà ta nghiền răng nói: “Được! Bao nhiêu tiền!”

“Tùy vào địa vị của người đó.”

“Ông ta chỉ là một bác sĩ bình thường của bệnh viện, người bình thường.”

“Người thường thì hai ngàn vạn.”

Khưu Lâm vẫn tiếc tiền, nhưng cắn răng nói: “Được, gửi tài khoản cho tôi, tôi chuyền tiền qua ngay, các người phải lập tức hành động, tuyệt đối không được để cho hắn có cơ hội mở miệng nói chuyện.”

“Được, cam đoan hoàn thành nhiệm vụ.”

Bên kia vô cùng chắc chắn.

Tắt điện thoại, Khưu Lâm rốt cục thở phào.

nhẹ nhõm, giải quyết Lý Đức rồi thì nguyên nhân cái chết của Đường Hùng sẽ không ai có thể tra ra được nữa.

Tô gia.

Tô Hi mới sáng sớm đã về rồi, cha cô ra ngoài, mẹ ở nhà, cô lập tức nịnh nọt nói bánh hôm qua ăn ngon, mẹ Tô nhắc nhở cô vài câu.

“Con thân là con gái thì vẫn nên ít ra ngoài lại, trong nhà cũng không thiếu tiền mà.” Mẹ Tô không vừa lòng nói.

“Mẹ, con thích diễn xuất mà, mẹ yên tâm đi, con nhất định sẽ tự chăm sóc bản thân mà.” Tô Hi đi theo phía sau lí giải cho mẹ nghe.

“Con nhìn chị con kìa, làm công việc như vậy mới có thể diện, mới nở mặt nở mày.”

“Trong nhà có chị làm chúng ta nở mặt nở mày là được rồi, con chỉ muốn làm thứ con muốn thôi.” Tô Hi chu chu cái miệng nhỏ nhắn, so với chị cô kiểu gì cũng tủi thân.

“Con đói”

“Cha đâu mẹ?”

“Cha con đi họp rồi, trước cơm trưa mới À ve.

Lúc đang nói là 11 giờ rồi, lúc này một chiếc xe công vụ đen trở về, là xe của cha Tô, mà phía sau còn có xe việt dã đen đi theo, cha Tô xuống xe, chiếc xe phía sau cũng có đôi cha con bước ra.

Tô Hi đứng trước cửa số nhìn thấy cha mang theo khách về nhà, mẹ Tô lậi tức vui mừng nói: “Hi Hi, có thấy thằng bé kia không? Là cháu trai của Lưu gia đấy, ông nội của nó là ông lớn đấy!”

Tô Hi nhìn thoáng qua, tầm mét tám, nhưng mà ít cũng phải 90 cân, người giàu quả nhiên ăn uống cũng tối!

“Mau theo mẹ ra ngoài tiếp khách.” Mẹ Tô kéo tay Tô Hi ra phòng khách.

“Mẹ … con không đi đâu.” Tô Hi cự tuyệt, mà mẹ cô vẫn cứ kéo cô đi ra.

Chỉ thấy chủ nhà Tô gia – Tô Bá Ngôn đang vừa đi vừa nói chuyện với hai vị khách, thấy vợ và con gái ra đón ở cửa, ông lập tức nhìn thoáng qua Tô Hi, Tô Hi về nhà thì sẽ không bảo thủ trong cách ăn mặc.

“Đây là con gái thứ của tôi – Tô Hi, Tiểu Phi làm quen đi.”

Lưu Phi đứng một bên nhìn thấy Tô Hi thì lập tức mở to hai mắt nhìn cô: “Em là Tô Hi hả? Là minh tinh Tô Hi đúng không?”

Vợ chồng Tô Bá Ngôn đều cảm thấy mắt mặt, bọn họ không thừa nhận tên tuổi bên ngoài của Tô Hi.

Tô Hi hôm nay để măt mộc, dung nhan trong trẻo vô cùng xinh đẹp, khiến Lưu Phi nhìn đến mức ngây người, anh vô cùng kích động và vui vẻ, không ngờ cô gái hôm nay tới xem mắt lại là ngôi sao Tô Hi, đúng là cực kì xinh đẹp.

“Xin chào!” Tô Hi bắt chuyện với Lưu Phi.

“Rất tốt, rất đẹp.” Cha Lưu đứng một bên cười, nhưng trong lòng vẫn hơi đề ý thân phận nghệ sĩ của cô.

Lưu Phi đúng là vui gần chết, anh có chút tự tỉ đứng lên trước mặt Tô Hi, cô xinh đẹp đến mức anh không dám nhìn thẳng.

“Ông Lưu, vào nhà ngồi đi, cho hai đứa nhỏ tâm sự.” Lý Thiến tiếp đón, tuy không quá vừa lòng với tướng tá của Lưu Phi, nhưng Lưu gia gia thế rất lớn, sau này có thể trợ giúp nhiều cho chồng và con gái lớn.

Cho nên bà và chồng đều hi vọng Tô Hi có thể tìm hiểu Lưu Phi, sau đó nảy sinh tình cảm rồi yêu nhau.

Hôm nay gọi cô về là để xem mắt.

Trong hoa viên, Lưu Phi gãi gãi đầu, tay chân luống cuống nhìn Tô Hi: “Anh nghe bác nói em tên Tô Hi nhưng không ngờ lại là minh tỉnh Tô Hi thật!”

Tô Hi ngược lại tự giễu, có lẽ ở tuổi này, thấy cô là nghệ sĩ cảm giác cô rất vĩ đại, nhưng mà với thế hệ đi trước thì công việc của cô lại không bằng chén cơm của công chức.

Tô Hi cười cười, không biết nói gì với chàng trai xa lạ này, tuy rằng bằng tuổi, nhưng rõ ràng không thể nói chuyện với nhau được.

“À! Anh nghe nói kịch truyền hình em mới quay sắp phát sóng rồi, anh rất mong chờ, anh thật sự rất thích xem em đóng phim truyền hình, diễn xuất của em rất tốt.” Lưu Phi nói những lời tâng bốc, anh ta có cảm giác như có được bảo bối từ trên trời rơi xuống, anh nghĩ nếu anh kết hôn với Tô Hi, sau này anh có thể khoe khoang vợ anh xinh đẹp vô cùng, làm gì có ai không hâm mộ?

Bình luận

Truyện đang đọc