TỔNG TÀI DADDY KHÔNG THỂ TRÊU

Hạng Kình Hạo đứng dậy, anh cũng đã cầm lấy túi của Tưởng Hân Vy: “Chuyện cằm túi như này, tương lai cứ để cho chồng em làm.”

 

Tưởng Hân Vy mỉm cười ngọt ngào, cô gật đầu, đúng lúc hôm nay làm việc cũng mệt rồi, thả lỏng một chút.

 

Vừa ra ngoài, tay cũng bị người đàn ông nắm chặt, dọc đường gặp phải những nhân viên chào hỏi, Tưởng Hân Vy nhận được toàn bộ ánh mắt ngưỡng mộ, ngay cả Lữ Trân và La Ngải Mỹ cũng không dám tùy tiện coi Tưởng Hân Vy như người mới mà sai khiến.

 

Tác phẩm lần này của Tưởng Hân Vy là được Tưởng San công nhận đưa vào sàn diễn, đồng nghĩa với việc tài hoa của cô xem trọng.

 

Xe của Hạng Kình Hạo sớm đã ở dưới tầng đợi cô, hai người đến nhà hàng ngay cạnh, sau khi xong bữa tối, Tưởng Hân Vy vẫn còn quay lại làm việc.

 

Lúc này, ở lối vào của một nhà hàng sang trọng, xe của Hạng Bạc Hàn đã tới, Nghê Sơ Tuyết cùng anh bước vào nhà hàng, vị trí đã đặt cho hai người là ở cạnh cửa sổ.

 

Nghê Sơ Tuyết ngồi xuống, chống cằm nhìn cảnh đẹp bên ngoài cửa, tâm tình cô cực kỳ tốt.

 

Toàn thân cô tản ra sức sống thanh xuân, trông rất đáng yêu, ngay cả những người lạ xung quanh nhìn thấy cô cũng muốn nhìn nhiều thêm chút.

 

Hạng Bạc Hàn để cô gọi món, Nghê Sơ Tuyết chọn những món cô thích ăn rồi đưa lại anh, cô rất thích đồ ăn Trung Quốc, nên cô chọn món có vị cay.

 

Hạng Bạc Hàn tao nhã cầm lấy gọi thêm ba món, phục vụ rời đi, anh cầm cốc uống trà, nhận được cái nháy mắt của người phụ nữ ngồi bàn đối diện.

 

Ánh mắt của người phụ nữ đó như có điện, hiển nhiên là cô ta rất có hứng thú với người vừa trưởng thành lại còn mê người như Hạng Bạc Hàn, toàn thân toát ra khí chất thành công, đến đâu cũng đều có ánh mắt của phụ nữ.

 

Hạng Bạc Hàn đối với loại tình huống như này, anh sớm đã hình thành thói quen, hơn nữa cũng thường không để ý, nhiều nhát là đáp lại bằng ánh mắt lịch sự, không nhìn thêm gì.

 

Nhưng người phụ nữ tối nay cực kỳ cố chấp, cô ta cũng sắp ăn xong, hỏi phục vụ xin một mảnh giấy, nghiêm túc viết số điện thoại và tên của mình, còn cực kỳ chủ động đứng dậy đến bên cạnh Hạng Bạc Hàn, lộ ra nụ cười đẹp nhất: “Tiên sinh, xin chào, có tiện làm quen một chút không? Đây là số của tôi, nếu anh cũng bằng lòng kết bạn, thì gọi cho tôi.” Nói xong, lúc người phụ nữ này sắp đi, cô ta còn liếc mắt một cái rồi cùng bạn của cô ta rời đi.

 

Nghê Sơ Tuyết không khỏi cảm thấy vui mừng cho Hạng Bạc Hàn trước mặt, cô chống cằm cười nói: “Chú Hạng, chú thật là nhận được sự chào đón của con gái mà!”

 

Hạng Bạc Hàn nhìn tờ giấy đặt trước mặt bàn, không nhìn liền xé ra thành ban mảnh, đặt vào trong chiếc đĩa bên cạnh.

 

“Chú Hạng, sao chú lại xé vậy! Chú không xem sao?”

 

Nghê Sơ Tuyết ngây thơ hỏi.

 

Hạng Bạc Hàn cầm cốc trà trả lời cô: “Tôi không thích phụ nữ bắt chuyện bằng cách như vậy, xé tờ giấy này đi cũng là để bảo vệ sự riêng tư của người phụ nữ đó.”

 

“Chị ấy rất đẹp.” Nghê Sơ Tuyết khen, người phụ nữ vừa nãy xinh đẹp, thân hình cũng tốt.

 

Hạng Bạc Hàn không nhịn được dò hỏi: “Em nói xem, cô ta muốn cái gì từ trên người tôi?”

 

Nghê Sơ Tuyết suy nghĩ: “Chị ấy muồn theo đuổi chú.”

 

“Cô ta chỉ muốn theo đuổi sự kích thích và khoái cảm.”

 

Hạng Bạc Hàn híp mắt.

 

Nghê Sơ Tuyết chớp chớp mắt, cô vừa mới bước vào thế giới của người trưởng thành, đối với tâm lý của nam nữ trưởng thành chưa đủ hiểu biết, cô nghiêng đầu nói: “Thật phức tạp! Cái đấy có gì hay ho mà theo đuổi.”

 

“Sau này em sẽ biết.” Giọng nói của người đàn ông thấp đi vài phần.

 

Nghê Sơ Tuyết và Hạng Bạc Hàn ăn xong bữa tối, lái xe đến khách sạn năm sao gần đó đặt hai phòng VIP rồi đi nhận phòng.

 

Vali của Nghê Sơ Tuyết được vệ sĩ mang đến khách sạn, Hạng Bạc Hàn ở ngay cạnh phòng cô.

 

Quẹt thẻ phòng, Nghê Sơ Tuyết hướng thân vẫy tay với người đàn ông nói lời cảm ơn: “Chú Hạng, cảm ơn sự chăm sóc của chú, chúc chú ngủ ngon.”

 

“Ngủ ngon, tôi ở ngay phòng bên cạnh, có gì cần giúp đỡ, có thể đến tìm tôi bắt cứ lúc nào.”

Bình luận

Truyện đang đọc