TỔNG TÀI DADDY KHÔNG THỂ TRÊU

Chương 1805:

 

“Tuấn Khâm, sao vừa rồi chú không thấy cháu đâu?” Bùi Hoa ngạc nhiên hỏi.

 

“Cháu vừa mới đến thôi ạ, cũng đúng lúc nghe được tin vui là chú dì đã tìm lại được em gái.” Ánh mắt sâu thẳm của Lâm Tuấn Khâm nhìn chăm chú Hứa Tâm Duyệt không chớp mắt, ánh mắt anh ta đã không thể dời đi chỗ khác nữa.

 

Hứa Tâm Duyệt bị anh ta nhìn mà có chút xấu hồ cúi đầu xuống, Bùi Hoa ở bên nhanh chóng hào hứng giới thiệu: “Tâm Duyệt, đây là con trai một người bạn tốt của ba. Ba mẹ nhìn cậu ấy từ nhỏ đến lớn, con gọi cậu ấy anh Tuấn Khâm là được!”

 

“Em chào anh Tuần Khâm.” Hứa Tâm Duyệt chào hỏi anh ta một cách rất tự nhiên.

 

“Anh còn có ảnh của em khi còn bé này! Không ngờ mới đó em đã trở thành một cô thiếu nữ rồi.” Lâm Tuấn Khâm mỉm cười.

 

Lúc này Lâm phu nhân mới cười ha hả tiến lên nói: “Tiểu Nguyệt, bà còn nhớ không? Lúc bà sinh Tâm Duyệt, tôi còn bề Tuần Khâm đi ăn mừng đầy tháng của con bé, còn để hai đứa nhỏ lên giường chụp chung máy tắm hình nữa đấy!”

 

“Nhớ chứt Tôi đương nhiên nhớ rồi, lúc đó Tuấn Khâm còn muốn ôm lấy Tâm Duyệt nữa kia!”

 

Lúc này, Bùi Hoa nói: “Tâm Duyệt, Tuấn Khâm vừa mới đến, con dẫn cậu ấy đi đến quầy đồ buffet ăn chút gì đó đi, hai người đứa trẻ tuổi tụi con đi nói chuyện làm quen đi.”

 

Hứa Tâm Duyệt gật đầu: “DạI”

 

Lâm Tuấn Khâm cũng rất vui vẻ gật đầu, ánh mắt chứa đầy ý cười dịu dàng nhìn cô gái bên cạnh, hai người cùng nhau đi về phía bàn buffet.

 

Bùi Hoa và Lâm phu nhân nhìn theo bóng lưng của họ, Lâm Phu Nhân cảm thán: “Hai đứa nhỏ trông xứng đôi thật đấy! Tiểu Nguyệt, Tâm Duyệt có muốn gả sang nhà tôi không nhỉ?”

 

Lâm phu nhân kiềm không được muốn chọn ứng cử viên cho vị trí con dâu của mình, hai vợ chồng Bùi Hoa nhìn nhau cười: “Chúng tôi không thể làm chủ việc này được, tuỳ theo ý Tâm Duyệt thôi! Nếu con bé thích Tuần Khâm thì chúng tôi đương nhiên cũng rất vui tác thành! “

 

Lâm phu nhân nghe vậy cũng rất vui, bà hy vọng con trai có thể có lên, mang về cho bà một người con dâu bao dung rộng lượng.

 

Lúc bọn họ đang nói chuyện với nhau thì người đàn ông bên cạnh có vẻ mặt vô cùng phức tạp, Cố Thừa Tiêu vốn dĩ muốn đến mời rượu vợ chồng Bùi Hoa, thế nhưng không biết sao lại nghe được đoạn đối thoại này. Mắt anh dán chặt vào cặp đôi đang đi về phía bàn buffer, bọn họ quả thật trông rất xứng đôi.

 

“Chú, dì, cháu kính chú dì một ly.” Cố Thừa Tiêu nâng ly mời rượu vợ chồng Bùi Hoa.

 

“Thừa Tiêu, nghe nói tiểu thư nhà họ Hứa là mẹ của Dĩ Mục, khi nào tụi cháu mới làm tiệc mừng đây? Đừng quên mời chú dì đấy.” Bùi Hoa cười hỏi.

 

Khuôn mặt của Có Thừa Tiêu có chút cứng đờ, anh cười nhẹ đáp: “Cháu với Hứa tiểu thư chỉ là bạn thôi.”

 

“Nhưng mà chú nghe mẹ cháu nói thì có vẻ bà ấy mong cháu với Hứa tiểu thư kết hôn, cho đứa nhỏ một gia đình trọn vẹn, có lợi cho sự trưởng thành của bọn trẻ.” Bùi phu nhân tiếp lời.

 

Có Thừa Tiêu vẫn cười như cũ nói: “Bây giờ cháu với Dĩ Mục đang sống rất tốt, cảm on các chú dì đã quan tâm.”

 

Lúc này, vị Lâm phu nhân ban nãy vươn tay vỗ vai Bùi phu nhân: “Tiểu Nguyệt tôi có việc, đi trước đã nhé! Tôi để Tuần Khâm lại đây trò chuyện cùng với Tâm Duyệt, tối mai mọi người cùng sang nhà tôi làm khách.”

 

“Được, ngày mai gặp lại.” Bùi phu nhân nói xong liền nhiệt tình tiễn bà ấy ra cửa, hai vị phu nhân vừa đi vừa nói chuyện, bầu không khí vô cùng hào hứng.

 

Có Thừa Tiêu liếc nhìn cậu nhóc nhà mình đang ở cạnh mẹ anh, xung quanh toàn là mấy dì máy cô. Anh tự hỏi, liệu thằng bé có đói không nhỉ? Có muốn ăn thứ gì đó không?

 

“Đứa nhỏ này đáng yêu thật đấy! Gen của nhà bà tốt thật đấy, nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn này này, sau này lớn lên nhất định là một cậu nhóc rất đẹp trai.”

 

“Giống như ba của nó ấy, ba thằng bé lúc nhỏ cũng đã rất đẹp trai rồi.”

 

Hồng Mỹ San thấy cháu mình được khen thì lòng rất tự: hào, rất vui. Chỉ tội nghiệp cho cậu nhóc đáng thương, cặp má phúng phính của cậu bị mọi người véo tới véo lui, nhưng mà cậu nhóc cũng không giận dỗi, vô cùng phối hợp làm cho máy dì vui.

 

“Mẹ, con đưa Tiểu Mục đi ăn chút gì đó đã.” Cố Thừa Tiêu nói.

 

“Daddy.” Cậu nhóc nhìn thấy daddy thì như nhìn thấy cứu tinh, vội vàng chạy đến ôm lấy đùi ba: “Daddy, con muốn ăn đồ ăn.”

Bình luận

Truyện đang đọc