TỔNG TÀI LẠNH LÙNG YÊU PHẢI EM

Chương 154

 

Trong khu vui chơi, Lương Tiểu Ý nói, “Tớ muốn ngồi vòng Xoay ngựa gỗ.”

 

Thẩm Quân Hoa chỉ vào lỗ mũi cô nói với vẻ hận sắt không thành thép, “Có tiền đồ tí được không? Vòng xoay ngựa gỗ để cho trẻ con ngồi. Không tin thì cậu đi mà xem”

 

Cuối cùng thì biến thành cảnh tượng như bây giờ.

 

Hai người đứng nhìn vòng xoay mất nửa giờ, Thẩm Quân Hoa đã không muốn kéo đồ ngốc này đi nữa rồi. Lương Tiểu Ý ngây ngốc ngắm vòng xoay trước mặt, tỏ vẻ đáng thương nhìn bạn mình, “Đại Bàn, cậu ngồi với tớ một lần đi mà!”

 

“Tớ không muốn!” Thẩm Quân Hoa đã không nhớ rõ đây là lần thứ mấy cô nghiêm túc từ chối đồ ngốc bên cạnh rồi. Đáng tiếc cuối cùng cũng không trụ được, đành nhắm mắt đi lên ngồi chung với Lương Tiểu Ý.

 

Thẩm Quân Hoa che kín mặt lại, thật xấu hổ, bên cạnh các cô là một đống trẻ mẫu giáo, ôi cái đồ ngốc này! Cô giờ coi như mà mất mặt hoàn toàn rồi.

 

Âm nhạc vang lên, vòng quay ngựa gỗ bắt đầu chuyển động. Những con gió mát mẻ lướt qua bên tai, mang theo hơi thở mùa hạ, Lương Tiếu Ý nhắm mắt lại từ từ mở hai tay ra…

 

Đây chính là hương vị tuổi thơ ư?

 

Một nụ cười thỏa mãn nở rộ trên khuôn mặt cô, thời điểm cô nhắm mắt nở nụ cười nhẹ kia, dung mạo vốn bình thường bỗng trở nên xinh đẹp không ngờ.

 

Một đôi mắt nham hiểm xuyên qua cửa sổ thủy tinh trên tầng hai, khóa lại người phụ nữ ngồi trên vòng xoay ngựa gỗ cách quán cà phê không xa, khuôn mặt lịch sự nọ bỗng thoáng qua vẻ độc ác dữ tợn.

 

“Bố ơi?” Một cô bé cỡ năm sáu tuổi kéo tay áo hắn, “Bố ơi, Điểm Điểm muốn đi vệ sinh”

 

Ánh mắt người đàn ông thoáng vẻ mất kiên nhẫn, đành ôm cô bé đi vào toilet nam rồi đặt cô bé trên bồn cầu, sau đó lạnh giọng ra lệnh, “Con đi ở đây đi, trước khi bố về thì tuyệt đối không chạy lung tung, biết chưa?”

 

“Bố ơi bố muốn đi đâu vậy?”

 

Người đàn ông nổi giận, “Con lắm chuyện quá đấy, bảo con đi xong ở đây chờ thì cứ làm theo đi! Sao không nghe lời như vậy?”

 

Cô bé sợ hãi buông tay khỏi áo người nọ, nước mắt đọng trên vành mi, “Điểm Điểm nghe lời thì bố đến đón Điểm Điểm sớm nha! Điểm Điểm muốn ngồi vòng xoay ngựa gỗ.” Nhìn kĩ ánh mắt cô bé, dù đôi mắt ấy đang mở nhưng lại trống rỗng không tiêu cự, rõ ràng cô bé này bị mù.

 

Người đàn ông ghét bỏ nhìn một cái rồi “Ừ” có lệ, nhanh chóng rời khỏi quán cà phê.

 

Lương Tiểu Ý xuống vòng xoay ngựa gỗ, nói với cô bạn mình, “Tớ đi vệ sinh một chút.”

 

Thẩm Quân Hoa xua xua tay, “Đi nhanh về nhanh. Lát nữa chúng mình đi ăn”

 

“Biết rồi, mẹ già à!”

 

“Má! Cậu nói ai là mẹ già hả! Đánh cậu giờ: Thẩm Quân Hoa giả vờ muốn đuổi theo Lương Tiểu Ý.

 

Lương Tiểu Ý vừa lui người vừa cười xin tha, Thẩm Quân Hoa mới từ bi bỏ qua cho cô, “Đi đi, nhanh lên!”

 

Lương Tiểu Ý đi vệ sinh xong rồi ra ngoài, bỗng bị ai đó kéo mạnh đến dưới bóng cây.

 

“Thẩm Minh Viễn! Sao lại là anh?” Lương Tiểu Ý cảnh giác nhìn hắn ta, kẻ này là một tên thần kinh, “Anh lại muốn làm gì?”

 

Sao lại trùng hợp như vậy không biết, đi khu vui chơi mà còn đụng phải tên dở hơi này. Lương Tiểu Ý lắng lặng lui về sau, cố gắng lui tới nơi động người. Thẩm Minh Viễn vô cùng hận người phụ nữ trước mắt này, nếu không phải do cô ta thì Noãn Tình giờ vẫn đang hạnh phúc, mình cũng sẽ không bị viện trưởng phái tới các bệnh viện lớn, ngày nào cũng đầu tắt mặt tối làm phẫu thuật mà mãi không hết được. Như hôm nay vất vả lắm mới nghỉ phép được nhưng vẫn phải cùng đến khu vui chơi với Điểm Điểm.

 

Hắn cũng không ngờ tới mình còn có thể gặp ả đàn bà khốn nạn Lương Tiểu Ý ở nơi này.

 

Thẩm Minh Viễn tức giận nhìn chằm chằm Lương Tiểu Ý: “Đi theo tôi!”

 

“Vì sao tôi phải nghe lời anh?”

Bình luận

Truyện đang đọc