Chương 837
Chiều cao của cô ấy luôn là một khuyết điểm, để nhìn được nét mặt của người đối diện, cô phải ngẩng cổ, ngước đầu. Hành động này, vô hình trung, khiến khí thế của cô bị đè ép.
Cô ngước nhìn đối phương. Đôi môi đỏ mọng của người kia khế nhếch, ngây thơ mà gợi cảm, và quan trọng nhất là sự khiêu khích rõ ràng trên môi.
Đột nhiên, Lương Tiểu Ý khẽ cười một tiếng.
Trước sự ngạc nhiên của Vạn Nhược Mạn, Lương Tiểu Ý lại hào phóng đưa tay về phía Vạn Nhược Mạn. Đôi môi hồng ấy nở một nụ cười nhẹ, ấm áp nhưng không nịnh nọt: “Xin chào, tôi họ Lương, tên là Lương Tiểu Ý” Lương Tiểu Ý nói: “Tất nhiên, đây là tên tiếng Trung của tôi. Tôi cũng có tên tiếng Anh. Canal Liang”“
Đôi mắt xinh đẹp của Vạn Nhược Mạn trong phút chốc mở †o, suýt chút nữa cô ta đã kêu lên: “Cô chính là Canal Liang bí ẩn, người sáng lập kiêm nhà thiết kế ‘Phu nhân Carl’ 2”
Lương Tiểu Ý cười nhẹ, lộ ra vẻ hào phóng, ôn hòa, hơi nghiêng đầu, hơi có vẻ nghịch ngợm, nháy mắt: “Bây giờ, chúng ta nói chuyện được chưa?”
Lương Tiểu Ý cười nói, đưa lòng bàn tay của cô về phía trước, chĩa về phía Vạn Nhược Mạn. Vạn Nhược Mạn nhìn lòng bàn tay trước mặt, suýt nữa thất lễ đưa tay ra bắt, lúc này vẫn rất kích động: “Xin chào, Vạn Nhược Mạn” Lương Tiểu Ý có thể cảm nhận được toàn thân Vạn Nhược Mạn đang run rẩy, ngước mắt lên về phía đối phương: “Cô Vạn, rất vui được gặp co.
“Bà Carl… Không! Phu nhân Canal, tôi cũng rất vui khi được gặp tượng đài như cô.”
Lương Tiểu Ý hiểu ý cười: “Cô Vạn rất xúc động”
“Vâng, cá nhân tôi rất thích quần áo do phu nhân Canal thiết kế”
Đường Điềm trở thành cọc gỗ ở bên cạnh. Lắng nghe cuộc đối thoại giữa hai người trước mặt, nhìn sự tương tác giữa hai người họ. Sao cô ta thấy mình không còn hiểu họ đang nói gì nữa?
Canal Liang… Người sáng lập “Phu nhân Carl”, là… Lương Tiểu Ý?
Sao lại là Lương Tiểu ÝI “Tôi còn chưa nhận mình là Canal Liang đâu ..” Đườn: Điềm lúc này lẩm bẩm nói: “Bây giờ sao lắm kẻ rá th Giọng nói tuy nhỏ, như thể đang lầm bầm lầu bầu, nhưng vài người ở đây đã nghe thấy.
Lương Tiểu Ý sửng sốt, trong lòng đột nhiên nguội lạnh.
Cô đang giúp Đường Điềm giải quyết vấn đề. Kết quả, Đường Điều không nói giúp câu nào, mà lại phá đám.
Ở bên kia, Vạn Nhược Mạn cũng sững người trong chốc lát, sự kích động lúc nãy khiến não hưng phấn cũng tiêu tán, khôi phục vẻ bình tĩnh.Tải áp Hola để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.
Đường Điềm trong lòng nghĩ chỉ cần Tô Lương Mặc ra tay, mọi chuyện đều có thể giải quyết. Cô ta không quan tâm đến việc vào thời điểm mấu chốt, đâm một nhát sau lưng Lương Tiểu Ý. Dù sao thì cuối cùng mọi chuyện cũng sẽ được giải quyết.
Lương Tiểu Ý nhìn thấy sự do dự của Vạn Nhược Mạn.
Cô quay lại vẫy tay với nhân viên bán hàng đã sững sờ ở một bên: “Đi lấy kéo, kim và chỉ, ghim”
“Vâng, vâng.”
Khi đồ được mang đến, Lương Tiểu Ý ngẫu nhiên đi dạo một vòng cửa hàng, cô tưởng như đang đi dạo một cách tùy tiện, nhưng cứ vài bước cô lại chọn một bộ quần áo trên kệ.
Sau một vòng, cô chọn được năm bộ quần áo.
Sau đó, dưới sự soi mói của mọi người, cô bất ngờ cầm kéo cắt một nhát vào chiếc váy dài.
Nhân viên bán hàng nhanh chóng ngăn cản: “Thưa chị, chị còn chưa mua…”
“Cô đi xuất hóa đơn đi. Tôi lấy tất cả chỗ này” Vừa nói, liền ném một cái thẻ cho nhân viên cửa hàng. Nhân viên nhìn thấy là thẻ vàng VỊP. Loại thẻ này, nếu không có hạn mức tín dụng nhất định, nhất định không làm được.
Lần này, trong lòng yên tâm.
Có thể mở thẻ này, hiển nhiên bên kia có đủ khả năng thanh toán.