TỔNG TÀI LẠNH LÙNG YÊU PHẢI EM

Chương 196

 

“Là tại anh, là do anh cố ý, là anh không muốn để em đến sân bay tiễn Savvy… Hu hu hu, sao anh lại ngang ngược như thế chứ, anh… hức!” Lương Tiểu Ý nức nở oán trách, Tô Lương Mặc ôm cô vào lòng.

 

Anh liên tục hôn cô, giọng anh vang lên bên tai cô, ngang ngược tuyên bố: “Đúng! Lương Tiểu Ý, anh ngang ngược như vậy đấy, anh không cho phép em đi tiễn hắn ta. Anh cố ý lưu lại dấu vết hoan ái khắp người em đấy. Từ giờ phút này trở đi, em nhớ cho kĩ, cả cơ thể em đều là của Tô Lương Mặc anh, anh không cho phép em được phân tán sự chú ý cho bất kì người nào không quan trọng khác!”

 

Lương Tiểu Ý đang cố gắng nén nhịn nỗi đau, nghe thấy những lời anh nói, cô ngây người.

 

“Em…” Cô không biết nên nói gì, trong lòng cô có chút chua xót, lại có chút ngọt ngào. Cô ngây ngốc nhìn gương mặt đẹp trai anh tuấn cao ngạo trước mặt mình, trong lòng cô vô cùng xúc động… Anh, đang ghen với Savvy à? Điều này có nghĩa là người đàn ông bậc đế vương như Tô Lương Mặc cuối cùng cũng đồng ý yêu cô rồi?

 

Nhưng tại sao tình yêu này lại đợi đến lúc cô sắp chết rồi mới chịu đến chứ?

 

Ông trời ơi, ông có thể khiến thời gian dừng lại, để cô có thể cảm nhận tình yêu này nhiều hơn được không?

 

Sân bay.

 

Cửa lên máy bay số 9, người đàn ông cao gầy, tóc nâu mắt nâu, vô cùng nổi bật giữa đám đông, lúc nào cũng có những cô gái xinh đẹp liếc mắt nhìn về phía anh ta.

 

Anh ta giơ tay nhìn đồng hồ, sắp đến giờ lên máy bay rồi, đôi mắt nâu của anh ta dần dần trở nên ảm đảm.

 

“Đi thôi Savvy” Mạc Tử Xuyên vỗ võ cánh tay Savvy Wayne, anh ta đến tiễn Savvy, đương nhiên anh ta hiểu tâm trạng Savvy bạn anh bây giờ như thế nào.

 

Trước khi Savvy bước vào cửa lên máy bay, anh ta vẫn ngoái đầu lại nhìn, đôi mắt nâu viết rõ hai chữ thất vọng.

 

Mạc Tử Xuyên cắn cắn môi không nói gì.

 

Bỗng nhiên tiếng chuông điện thoại của Savvy vang lên, anh ta lấy ra xem: “Suyt, là Tiểu Ý”

 

Mây đen trên mặt Mạc Tử Xuyên tan đi, anh ta thở phào một hơi, cười cười võ vai Savvy nói: “Đấy, tôi đã nói chắc là Tiểu Ý có việc gì gấp nên đến muộn thôi. Cậu cũng không đúng, chuyện về Mỹ lẽ ra cậu nên nói cho cô ấy từ sớm, sáng sớm hôm nay mới thông báo, lỡ cô ấy có chuyện gì không đến được thì sao?”

 

“Xin lỗi, Savvy, em… em có chuyện gấp không thể đi được…” Lương Tiểu Ý ở đầu dây bên kia đỏ bừng mặt, xin lỗi Savvy, em nói dối anh rồi.

 

Nhưng khắp người cô toàn là vết hôn, sao cô có thể nói cho Savvy biết sự thật được chứ.

 

“Tiểu Ý, không sao đâu” Đôi mắt nâu của Savvy Wayne lóe sáng… Anh ta ở bên cạnh Lương Tiểu Ý lâu như vậy, có lẽ đến chính cô cũng không biết lúc cô nói dối sẽ vô thức nói lắp đâu nhỉ.

 

Nhưng người đàn ông tóc nâu mắt nâu không nói gì, anh ta chỉ dịu dàng cười cười dặn dò cô: “Tiểu Ý, anh có chuyện phải về Mỹ một chuyến, em nhớ phải giữ liên lạc với anh đấy.

 

Nếu không có chuyện gì ngoài ý muốn thì một tháng nữa anh sẽ về lại nước Z. Thời gian này em phải chăm sóc bản thân cho tốt, biết chưa?”

 

“Em biết rồi” Nghe lời dặn dò quan tâm của Savvy, tâm trạng căng thẳng của Lương Tiểu Ý dần dần thả lỏng, cô mỉm cười trêu ghẹo: “Savvy, anh dịu dàng như vậy, sau này cô gái nào lấy anh thật có phúc. Không biết sau này ai sẽ là cô gái có phúc đấy nhỉ?”

 

Đầu dây bên này, bàn tay Savvy cầm điện thoại cứng ngắc, bỗng chốc nụ cười của anh ta trở nên vô cùng dịu dàng: “Thực ra, anh đã yêu thầm một cô gái rất lâu rồi”

 

“Á? Savvy, hóa ra anh đã có người anh thích rồi, mà anh còn yêu thầm người ra rất lâu rồi nữa? Cái anh này, vậy mà anh lại giấu không nói cho em biết. Nhanh nói cho em biết đi, cô gái khiến cho chàng trai đẹp trai dịu dàng nhất thế giới này yêu thương ái mộ là ai? Em có quen cô ấy không?”

 

“Được rồi được rồi, anh phải lên máy bay rồi, anh ngắt máy đây” Ánh mắt Savvy xẹt qua một tia thất vọng, sau đó ngắt điện thoại ngay lập tức.

 

Mạc Tử Xuyên vẫn luôn đứng bên cạnh quan sát, anh ta bĩu mô ‘ậu không nhân cơ hội nói với cô ấy à? Đây là một cơ hội tốt đấy” Bỏ qua lần này có lẽ sẽ không còn cơ hội khác nữa rồi.

Bình luận

Truyện đang đọc