Chương 275
Khuôn mặt lập tức lộ ra sự oan ức, nước mắt đọng trên lông mi cong vút, xụt xịt nói: “Không đau nữa ạ, anh đến liền không đau nữa”
ĐMI Lương Tiểu Ý đứng bên cạnh nghe thấy vậy cảm thấy buồn nôn kinh khủng!
Ôn Tình Noãn cho rằng cô ta đang quay phim thần tượng sao?
“Ai ya, tay người ta đau chết đi được” Không nhịn được sự thảo mai của Ôn Tình Noãn, Lương Tiếu Ý bỗng nhiên giơ tay lên, học cách nói chuyện của Ôn Tình Noãn, vừa thổi bàn tay đang ửng đỏ vừa dùng giọng nói nũng nịu: “Aiyaa, đau chết đi được, anh Tô, anh mau thổi cho cô ấy đi kìa”
Khuôn mặt tuấn tú của Tô Lương Mặc trong nháy mắt tái nhợt.
Biểu cảm trên khuôn mặt Ôn Tình Noãn cứng đờ, kì quặc vô cùng.
Cô ta trừng mắt nhìn Lương Tiếu Ý đang đứng ở bậc cầu thang, vẻ độc ác trong ánh mắt lại càng rõ ràng.
Lương Tiểu Ý nhìn thấy hết, mỉa mai một tiếng: “Xì” Bà đây sắp ra nước ngoài rồi, chẳng muốn quan tâm đến đôi uyên ương số khổ này nữa.
Giấy tờ đưa Đại Bàn chuyển cho Lục Trầm, lời của Lục Trầm cô không tin lắm, nhưng lời của Đại Bàn, cô cực kì tin tưởng.
Đại Bàn cũng đã nói, lần này Lục Trầm thật lòng muốn giúp đỡ cô, vậy thì có gì mà cô không thử một lần tin tưởng Lục Trầm chứ?
Tô Lương Mặc nheo mắt, khí lạnh trên người tiêu tan hết, từ trên cao nhìn xuống Ôn Tình Noãn: “Đau không?”
Ôn Tình Noãn không hiểu cho lắm, không phải anh vừa mới hỏi xong sao?
Có điều lần này cô thay đổi cách nói: “Cái bạt tai của Lương Tiểu Ý mạnh như thế, tất nhiên là đau rồi ạ, nhưng anh cũng đừng trách cô ấy, cô ấy không cố ý…”
Gần như lúc Ôn Tình Noãn chưa nói xong câu này thì có hai giọng nói cùng vang lên.
“Không, tôi cố ý đánh cô đấy” Lương Tiểu Ý trợn mắt nói.
“Nếu biết đau thì lần sau đừng xuất hiện ở căn phòng này nữa” Giọng người đàn ông cực kì lạnh lùng: “Đây không phải là nơi em nên đến. Quay về”
Ôn Tình Noãn ngây người: “Lương Mặc anh nói gì vậy?”
Cô ta không dám tin, cô ta vừa nghe thấy gì!
Cô ta bị Lương Tiểu Ý đánh, kết quả Tô Lương Mặc không những không trách người phụ nữ kia, còn đuổi cô đi?
“Ra ngoài” Ánh mắt người đàn ông có chút phẫn nộ, nheo mắt nhìn Ôn Tình Noãn đầy nguy hiểm: “Đừng để tôi phải nói một lần nữa. Tôi còn chưa tính sổ việc nhà họ Ôn các người qua mặt tôi, tự mình công bố với bên ngoài chuyện đính hôn của hai nhà Tô Ôn đâu!”
Khuôn mặt Ôn Tình Noãn trong nháy mắt trắng bệch… Lúc này khuôn mặt cô ta còn khó coi hơn cả lúc Lương Tiểu Ý nói ra những chuyện xấu cô ta đã làm.
Nhìn có thể thấy sức đe dọa của Tô Lương Mặc đối với Ôn Tình Noãn lớn như thế nào.
“Không phải đâu, chuyện này là vì em gặp nạn lớn mà không chết, Daddy vui mừng quá nên không suy nghĩ chu đáo…
Ôn Tình Noãn vội vàng giải thích.
Ánh mắt của Tô Lương Mặc sớm đã hiện rõ sự bực mình: “Đủ rồi! Tôi không quan tâm nhà họ Ôn các người có lí do gì.
Dám qua mặt nhà họ Tô và Tô Lương Mặc tôi, tự mình công bố với truyền thông chuyện đính hôn của hai gia đình không đúng chút nào. Món nợ này, tôi vẫn chưa tính sổ với nhà họ Ôn. Bây giờ; đôi mắt dài hẹp nhìn về phía cửa lớn: “Cô có thể quay về”
Không biết Ôn Tình Noãn lấy dũng khí ở đâu ra, lao về phía trước, hai bàn tay ôm chặt cánh tay của Tô Lương Mặc, ngẩng đầu kích động nói: “Lẽ ra chúng ta chuẩn bị đính hôn. Nếu không phải em trở thành người thực vật thì bây giờ em đã là vợ của anh rồi, còn có cửa cho Lương Tiểu Ý cô ấy sao?”