TỔNG TÀI LẠNH LÙNG YÊU PHẢI EM

Chương 561

Có điều bây giờ… Lương Tiểu Ý ngước mắt, nhìn xung quang ngày càng đông người. Tuy họ không lên tiếng chỉ trích nhưng từng khuôn mặt với vẻ xem kịch hay.

Cuộc sống của cô, không phải kịch. Không diễn cho những người tự cho là cao thượng xem.

Cô đứng lên, phủi bụi trên váy, Lương Tiểu Ý bỗng nhiên ngước mắt lên, ánh mắt như lưỡi kiếm, nhìn thẳng vào khuôn mặt tự kiêu của cô gái nhà giàu.

Ánh mắt này của cô vừa hay lọt vào mắt cô gái nhà giàu, cô ta có chút hoảng hốt, Lương Tiểu Ý từ từ thu lại tầm nhìn, cô gái nhà giàu vẫn có chút hoang mang nhưng ngay sau đó lại phẫn nộ.

Làm gì có người phụ nữ nhà nghèo nào dám trừng mắt nhìn cô ta chứ. Càng khiến cô ta không chấp nhận được chính là cô ta bị ánh mắt của người phụ nữ nghèo này dọa sợ.

Cô gái nhà giàu có chút không thoải mái!

“Cô có thái độ gì vậy, đâm vào người tôi còn làm hỏng váy của tôi, không xin lỗi còn trừng mắt với tôi” Cô gái nhà giàu nói.

Lương Tiểu Ý lãnh đạm nói: “Xin lỗi, tôi đã sớm xin lỗi rồi!”

“Cô!” Bị Lương Tiểu Ý nói như vậy, khuôn mặt cô gái nhà giàu đỏ bừng, “Cô cho rằng cô xin lỗi là được sao? Cô có biết bộ váy Chanel trên người tôi là bản giới hạn, nước Z chỉ có một bộ không?”

“Bộ váy trên người cô có bị hỏng không?” Lương Tiểu Ý bình tĩnh hỏi: “Có hỏng hay không, có rất nhiều người ở đây, chắc chắc những người có thể đến khách sạn này đều là người có thân phận, sẽ không nói càn” Lương Tiểu Ý nhìn mọi người xung quanh: “Mọi người đều nhìn thấy, bộ váy trên người cô gái này có chỗ nào bị hỏng không?”

Không phải tất cả đều cho rằng mình là người có thân phận có địa vị sao? Cô lợi dụng thân phận của họ để nói chuyện luôn.

“Ngoài ra, vừa nãy tôi xin lỗi, không phải là nhận lỗi”

Lương Tiểu Ý nhìn cô gái nhà giàu: “Tôi xin lỗi, vì không muốn chuyện bé xé ra to.

Giữa người với người nên tôn trọng và tha thứ cho nhau.

Tôi thấy cô nhỏ tuổi hơn tôi, vào độ tuổi của cô tính cách hơi nôn nóng kiêu ngạo, là một người lớn tuổi hơn, tôi không sợ thiệt thòi xin lỗi cô, chỉ là tôi khiêm tốn. Nhưng khiêm tốn không phải tự ti mặc cảm”

Lương Tiểu Ý nói: “Vừa nãy ai đâm vào ai, cô là người hiểu rõ nhất. Còn nữa” Lương Tiểu Ý liếc nhìn trong góc sảnh lớn khác sạn, chỗ đó có camera quan sát cửa lớn: “Người khác có thể không nhìn thấy, bởi vì cô đâm vào tôi quá bất ngờ, nhưng camera đã ghi lại tất cả. Nếu cô không phục, chúng ta có thể xem lại camera.”

Bởi vì một câu nói của cô, cô gái nhà giàu nhìn theo hướng Lương Tiểu Ý chỉ, quả nhiên có một chiếc camera, ánh điện đỏ nhấp nháy, hướng thẳng về phía cửa lớn.

Từ tai đến cổ đỏ bừng, không phải vì thấy nhục nhã hổ thẹn mà vì tức giận!

Phụ nữ thẹn quá hóa giận sẽ không nói trôi chảy được, càng lúc càng càn quấy, “Cô” Cô gái nhà giàu ngoắc tay gọi quản lý: “Anh đến đây, quản lý Trương, tôi muốn hỏi một chút, khách sạn của các anh dù gì cũng là khách sạn năm sao đạt chuẩn quốc tế, vậy mà người nào cũng có thể cho vào sao?”

“Cô ta!” Khuôn mặt xinh đẹp của cô gái nhà giàu ngày càng khó coi, ngón tay từ phía quản lý Trương di chuyển về phía Lương Tiểu Ý, nhưng ánh mắt vẫn nhìn quản lý Trương: “Thể loại ăn xin từ đâu xuất hiện mà khách sạn của anh cũng cho vào sao?”

Lương Tiểu Ý có chút kinh ngạc… Ăn xin? Càng coi thường người khác thì nhân cách càng chẳng ra gì.

Không kiêu ngạo không nổi nóng, không thích không ghét, Lương Tiếu Ý chỉ đứng im lặng một bên, nhìn cô gái nhà giàu đang nói những lời khó nghe khiến cô nhục nhã. Xung quanh vang lên tiếng cười nhẹ, những đôi mắt đang nhìn Lương Tiểu Ý quần áo nhăn nhúm bẩn thỉu, tóc tai rối bù.

Quản lý Trương liếc nhìn cô gái với bộ dạng thê thảm, cô gái mặc trên người bộ váy không nhìn ra của hãng nào, có thể trở thành quản lý của khách sạn năm sao, Trương Tuyền cảm thấy hài lòng nhất chính là khả năng quan sát của mình, nhiều năm qua anh ta luôn tìm hiểu về nhưng hãng hiệu nổi tiếng và hãng hiệu bình thường, không chỉ là quản lý của khách sạn năm sao anh còn là một am hiểu thời trang.

Bình luận

Truyện đang đọc