TỔNG TÀI LẠNH LÙNG YÊU PHẢI EM

Chương 817

Ở phía bên kia điện thoại, Lục Trầm và Thẩm Quân Hoa mơ mơ màng màng nhận cuộc gọi của Tô Lương Mặc. Sau đó, ngạc nhiên hỏi: “Sao vậy? Đã xảy ra chuyện gì à?”

“Đừng xía vào, cứ tra đi. Nhanh lên” Tin nhắn hoặc cuộc gọi có thể khiến mặt người phụ nữ của anh tái bợt, chắc chắn không bình thường.

Chỉ nghĩ đến việc anh ta từ phòng tắm đi ra, nhìn thấy người mặt cô tái nhợt cầm điện thoại, toàn thân run rẩy không ngừng được, Tô Lương Mặc không thể nào không ghét cay ghét đắng người nhắn tin!

Cô không muốn anh biết, vì vậy anh liền diễn cùng cô, cho cô an lòng, cũng cho cô một đời không lo lắng.

Ngày hôm sau, Tô Lương Mặc đưa hai cậu nhóc lên xe, cũng không nhắc gì đến việc đi bệnh viện, Lương Chi Hoành nháy mắt với Lương Chỉ Duy mấy cái. Lương Chỉ Duy lẩm bẩm trong lòng… Đây đúng là một anh độc đoán và vô lý. Lương Chi Duy không muốn chọc giận Lương Chi Hoành nên đang định giả ốm. Tô Lương Mặc đang ngồi trên ghế lái nói với hai anh em: “Hôm nay không đi học, đi bệnh viện.”

“Vâng”

“Ừ, Ở băng ghế sau, hai giọng nói vang lên cùng lúc, gần như giống nhau. Tô Lương Mặc nghỉ ngờ nhìn qua nhìn lại mặt mũi của hai anh em: “Không hỏi vào bệnh viện làm gì sao?”

“Chú bảo đi bệnh viện, nhất định có lý do phải đến bệnh viện” Cậu bạn nhỏ Lương Chỉ Duy phản ứng rất nhanh, Tô Lương Mặc nhìn hai đứa trẻ ngồi trên ghế xe một cái, liền cảm thấy nghi ngờ. Hôm nay ngoan thế?

“Chú, cả hôm nay không đi học sao? Từ bệnh viện về cũng không đi học hở?” Tức khắc, Lương Chi Hoành so với em trai nhanh nhạy hơn, thấy rõ Tô Lương Mặc nghỉ ngờ, cũng không mặn không nhạt hỏi vài câu, chuyển hướng chủ đề.

Khoan hãy nói, thật sự có tác dụng, sau khi Lương Chi Hoành gạt bỏ hiềm nghi, Tô Lương Mặc thật sự không còn để ý hơn đến thái độ bất thường của hai anh em hôm nay. “Ừ, đến bệnh viện kiểm tra sức khỏe định kỳ. Từ giờ trở đi, bố sẽ đưa Đại Bảo và Tiểu Bảo đến bệnh viện để kiểm tra sức khỏe hàng quý” Đương nhiên, đây là cái cớ, mục đích thực sự đến bệnh viện kiểm tra, không thể nói ra.

Lớn cho rằng hai đứa nhỏ không biết, còn đứa nhỏ hôm nay có thái độ bất thường.

Lương Tiểu Ý không bao giờ ngờ rằng vấn đề mà cô dùng để đánh lạc hướng sự tập trung vào điện thoại của Tô Lương Mặc lại khiến ba người trong gia đình cùng lúc căng thẳng.

Thực ra, con trai anh cao hay thấp, Tô Lương Mặc không quan tâm lắm, nhưng Đại Bảo và Tiểu Bảo là con trai, nếu là con gái, Tô Lương Mặc cảm thấy giống Lương Tiểu Ý cũng không sao. Con gái mà, phải được chiều chuộng, còn đối với con trai thì phải có chiều cao vạm vỡ để sau này có thể che chở cho người phụ nữ ở trong nhà.

Xe chạy thẳng vào bệnh viện rồi dừng lại ở khu đậu xe VIP, sớm đã có người chờ ở đó. Nhìn cửa xe mở ra, một lớn hai nhỏ đi xuống, nhân viên bệnh viện vội vàng dẫn ba vị VỊP cao quý đi vào bệnh viện.

Nơi này khác với những bệnh viện khác, nó dành riêng cho những người có địa vị bất phàm.

“Tổng giám đốc Tô, đã chuẩn bị tất cả ổn thỏa” Vị bác sĩ mặc áo khoác trắng của phòng thí nghiệm, đeo đồ dùng y tế nói một cách kính cẩn.

“Ừ, bắt đầu đi” Mặt người đàn ông chẳng tỏ vẻ gì, gật đầu một cái.

Sau khi làm một loạt kiểm tra phiền phức, báo cáo kiểm tra cuối cùng cũng có.

“Tổng giám đốc Tô, lo lắng của ngài sẽ không xảy ra. Ngài cứ yên tâm, báo cáo kiểm tra cho thấy sự phát triển của bọn trẻ khá tốt”

Ngón tay mảnh dài kẹp lấy mấy tờ báo cáo, mặt Tô Lương Mặc không chút cảm xúc, tâm trạng bình thản. Thực ra trong lòng anh rất vui, nhẹ nhõm. Hai cậu con trai Lương Chi Hoành và Lương Chi Duy cũng thở phào nhẹ nhõm. Hai anh em nhìn nhau, dựa vào việc hai người là anh em sinh đôi, Lương Chi Duy nhanh chóng hiểu ra ám hiệu trong mắt anh trai.

Cậu bạn nhỏ Lương Chỉ Duy chính là cây súng vạn năm của anh trai cậu. Người ngoài nhìn vào, đều cảm thấy không phục thay cậu bạn nhỏ Lương Chi Duy. Nhưng cậu bạn nhỏ Lương Chỉ Duy của chúng ta không nghĩ, lúc lắc sau lưng anh trai, để anh trai sai bảo.

Lương Chỉ Duy trợn tròn mắt: “Chú, cháu muốn ăn KFC”

Bình luận

Truyện đang đọc