TỔNG TÀI LẠNH LÙNG YÊU PHẢI EM

Chương 259

Đôi mắt hoa đào của Lục Trầm bỗng trở nên sâu thẳm, rơi trên cơ thể người đàn ông tự kiêu ngạo mạn trước mặt, phẫn nộ đứng dậy, “Tô Lương Mặc, đây là chuyện vô liêm sỉ nhất mà cậu từng làm! Nhất chứ không phải một trong số đó!” Nói xong quay người ra khỏi phòng làm việc.

Đây là báo ơn sao? Đây là lấy oán báo ơn thì có!

Ly hôn xong vẫn muốn trói buộc sự tự do của Lương Tiểu Ý người phụ nữ đáng thương kia, không để cô rời xa!

Ly hôn xong vẫn trói buộc vợ cũ ở bên cạnh mình… Anh coi Lương Tiểu Ý người phụ nữ đáng thương đó là gì chứ? Tình nhân sao?

Lục Trầm vô cùng phẫn nộ, anh ta chưa từng chán ghét cái suy nghĩ của Tô Lương Mặc như vậy!

Lần này Tô Lương Mặc thật sự quá đáng rồi!

Cho dù Lục Trầm có lí do để nghỉ ngờ tại sao Tô Lương Mặc lại có quyết định như vậy, hoàn toàn là “tâm tà bất chính”, sau khi ly hôn còn muốn chiếm đoạt Lương Tiểu Ý, với cách làm người của Tô Lương Mặc, không hủy hoại thì là đuổi đi, tại sao có thể trói buộc sự tự do của một người phụ nữ, trừ phi…

Mặc dù cực kì hoang đường, nhưng Lục Trầm chỉ có thể nghĩ ra đáp án này, thật ra Tô Lương Mặc yêu Lương Tiểu Ý, nếu không tại sao lại không đồng ý cho Lương Tiểu Ý rời xa anh chứ?

“Đúng là một thằng ngốc!” Lục Trầm lẩm bẩm một mình, ngay sau đó đôi mắt trở nên sâu thẳm: “Có điều, người anh em, lần này cậu thật sự quá đáng rồi. Cho dù có khả năng cậu ngốc nghếch không biết mình đã yêu Lương mập, nhưng lần này, tớ sẽ không ngồi yên mà nhìn đâu”

Hình như là kiên quyết hơn với quyết định của mình, Lục Trầm xuống dưới hầm để xe của tòa nhà, vừa đi đến phía xe của mình, vừa lôi điện thoại ra, lúc mở cửa xe, đầu dây bên kia đã nhấc máy.

“Lương mập, cô đang ở đâu?” Lục Trầm hỏi Lương Tiểu Ý có chút ngạc nhiên, tại sao Lục Trầm lại gọi điện cho cô?

Sững sờ một lúc, cô nói: “Tôi ở biệt thự.”

“Được, cô đừng ra ngoài, đợi tôi đến, tôi có chuyện quan trọng muốn nói với cô” Lục Trầm nói xong, tắt điện thoại, đôi mắt hoa đào có chút nghiêm nghị lạ thường… Người anh em, xin lỗi nhé.

Đạp chân ga, điểm đến chính là biệt thự Lý Ân ở khu Tứ Hoàn.

Nhanh như chớp, nhịp tim đập của Lục Trâm cũng nhanh như tốc độ của xe, chạy như bay trên đường.

Anh ta tuyệt đối sẽ không trơ mắt nhìn Tô Lương Mặc ép một cô gái vào ngõ cụt, sau đó ân hận cả đời.

Chiếc xe dừng lại một cách bất ngờ, dừng trước cổng biệt thự mà trước đây Tô Lương Mặc và Lương Tiểu Ý ở.

Lương Tiểu Ý ngồi ở bên cửa sổ, từ xa đã nhìn thấy chiếc xe của Lục Trâm đang tiến đến, cô từ từ đứng dậy đi mở cửa cho Lục Trầm.

“Mau vào nhà đi.”

Lục Trầm có vẻ rất nôn nóng, anh ta vừa vào cửa đã kéo Lương Tiểu Ý lại: “Cô đợi đã. Tôi có chuyện quan trọng muốn nói với cô.”

“Ừ”

“Lương mập, cô nói thật cho tôi nghe, cô còn yêu Lương Mặc không?”

Sắc mặt Lương Tiểu Ý không chút thay đổi, chỉ là mí mắt hơi run run, khóe miệng giật giật, những hành động nhỏ như vậy cũng không thể nào qua được mắt của Lục Trầm.

“Ha ha, yêu thì sao chứ, mà không yêu thì sao chứ?” Từ đầu đến cuối, anh chưa bao giờ tin tưởng cô. Trong mắt Lương Tiểu Ý bỗng hiện lên chút bi thương, không có sự tin tưởng mới là chuyện đáng buồn nhất.

“Lương mập, đứa bé này nếu cô muốn giữ lại, chỉ có thể ra nước ngoài, lặng lẽ rời khỏi nơi này, khiến Lương Mặc không kịp phản ứng, ra nước ngoài đừng đến những thành phố lớn, †ìm một thị trấn nhỏ, không được liên lạc với bất kì người nào, cũng không được dùng chứng mình thư thẻ tín dụng thẻ ngân hàng, bất cứ thứ gì có thể khiến Lương Mặc tìm được tin tức của cô,… đừng trách tôi không nhắc nhở, tay chân của nhà họ Tô rải khắp thể giới, nếu cô để lộ chút sơ hở, Lương Mặc sẽ bắt được cô đó”

Bình luận

Truyện đang đọc