TỔNG TÀI LẠNH LÙNG YÊU PHẢI EM

Chương 266

Những lời khác, cô cắn chặt răng, không tiết lộ đến nửa chữ.

Trong phòng im lặng đến đáng sợ, không khí như thể bị đóng băng.

“Ting ting ting” một hồi chuông bỗng vang lên.

‘Tô Lương Mặc chau mày, ngón tay thon dài lôi điện thoại từ trong túi ra, đôi mắt sâu thẳm vẫn không rời khỏi người Lương Tiểu Ý.

Nghe điện thoại chưa đến một phút, người ở đầu bên kia không ngừng báo cáo tình hình với Tô Lương Mặc, còn người đàn ông đến một chữ cũng không nói. Ngón tay thon dài nhẹ nhàng ấn phím tắt. Người đàn ông xuống giường, đứng ở bên cạnh, ánh mắt lãnh đạm nhìn Lương Tiểu Ý.

“Ngày mai thím Trương sẽ quay lại. Cô hãy ngoan ngoãn ở lại đây” Nói xong, lúc Lương Tiểu Ý còn đang im lặng, người đàn ông đã bước ra khỏi phòng ngủ.

Đến lúc bóng người biến mất ở cửa phòng, đến khi bước chân càng ngày càng xa cuối cùng không nghe thấy nữa, thần kinh của Lương Tiếu Ý mới thả lỏng, cả người mệt mỏi.

Cô đưa mắt nhìn người đàn ông rời khỏi căn phòng ngủ, ánh mắt đầy tức giận lẫn nhục nhã. Anh coi cô là cái gì? Người thứ ba? Người tình bí mật?

Không chút chần chừ, cô lôi điện thoại ra, gọi cho Lục Trầm.

“Chiều nay tôi sẽ gọi Đại Bàn đến đây, hộ chiếu các loại giấy tờ, tôi sẽ đưa cho cô ấy rồi cô ấy chuyển cho anh” Lương Tiếu Ý đi thẳng vào vấn đề, “Trong hai tháng, tôi phải rời khỏi nơi này. Anh ta là một thằng điên!”

Đầu dây bên kia Lục Trâm im lặng một lúc, từ từ nói: “Xem ra… cô đã biết quyết định của cậu ấy rồi”

Lục Trầm dùng câu trần thuật chứ không phải câu hỏi, Lương Tiểu Ý bỗng nhiên hiểu ra: “Hóa ra anh đã sớm biết rồi; Cô bỗng nhiên nhớ đến những lời Lục Trầm nói với cô, lúc đó Lục Trầm nói: Lương Mặc cậu ấy chỉ là EQ thấp, thế nên có lúc làm sai những chuyện cậu ấy tự cho là đúng, nếu có một ngày, cô phát hiện cậu ấy làm sai chuyện gì đó, mong cô hãy cho cậu ấy cơ hội sửa sai.

Lương Tiểu Ý bỗng nhiên nghĩ đến lời Lục Trầm nói với cô trước kia.

“Lục Trầm, hóa ra anh sớm đã biết rồi! Tại sao… tại sao không nhắc nhở tôi sớm hơn? Tại sao không nói cho tôi?” Giờ phút này, cô hận Tô Lương Mặc ức hiếp, không tin tưởng và làm nhục cô, cô cũng hận Lục Trầm biết rõ mọi chuyện mà không nói cho cô.

Cổ họng Lục Trầm khô rát, anh ta biết Lương Tiểu Ý thông minh mẫn cảm, chỉ cần để lộ một chút, cô có thể đoán được tất cả.

Anh ta cũng từng nghĩ, nếu một ngày Lương Tiểu Ý biết được sự thật, sẽ đến hỏi anh ta. Chỉ là không nghĩ ngày đó lại đến nhanh như vậy.

Anh ta có l hưng…

“Xin lỗi” Lục Trầm im lặng một lúc rồi nói: “Lương Mặc là bạn của tôi, bạn thân nhất cả đời này”

Lương Tiểu Ý ở đầu dây bên này, ánh mắt lộ ra nụ cười đau khổ… “Tôi hiểu rồi” Lục Trầm rõ ràng biết Tô Lương Mặc người đàn ông kia làm những chuyện tàn ác vô nhân đạo với cô, nhưng anh cũng không phản bội Tô Lương Mặc người đàn ông đó.

“Câu hỏi cuối cùng” Cô hít một hơi thật sâu, “Ngày trước anh không nói ra sự thật vì không muốn phản bội bạn thân của anh. Vậy bây giờ anh giúp tôi, có ý gì? Định phản bội Tô Lương Mặc người đàn ông kia sao?”

Cô cười lạnh, Lục Trầm, tôi đã trải qua những chuyện đó, chẳng lẽ vẫn còn ngây thơ như trước sao?

“Lương mập, cho dù cô tin hay không tin tôi” Lục Trầm trầm giọng nói: “Lần này,tôi thật lòng muốn giúp cô. Mặc dù là giúp cô nhưng tôi cũng có lí do riêng của mình”

“Lí do riêng gì?” Lương Tiểu Ý bắt đầu trở nên sắc nhọn, không muốn dễ dàng tin tưởng bất kì ai.

“Tôi nói, nếu tôi không giúp cô bỏ trốn, có lẽ Lương Mặc sẽ còn làm sai nhiều chuyện hơn nữa, tôi không muốn nhìn thấy cậu ấy sau này sẽ hối hận” Lục Trầm nói: “Tôi nói như vậy, cô có tin không?”

Không tin!

Lương Tiểu Ý không hề dao động vì những lời này của Lục Trầm… sau khi nếm trải những ức hiếp hoang đường của Tô Lương Mặc người đàn ông kia, cô có thể tin được vào lời bạn thân nhất của Tô Lương Mặc không?

Không được!

Bình luận

Truyện đang đọc