Chương 28
Trong lòng Lương Tiểu Ý bỗng nảy lên một chút căm tức, cô hét to vào mặt Tô Lương Mặc: “Sao chứ? Anh Tô không phải là cái gì cũng có thể làm được sao, cái gì cũng có sao? Vậy được thôi, bây giờ anh Tô đi mua ngay băng vệ sinh cho tôi đi. Yêu cầu đơn giản như vậy, chắc anh Tô cũng không từ chối đâu nhỉ?”
Tô Lương Mặc ghen tị đến sắp phát điên rồi, người phụ nữ này thế mà lại thường để tên Savvy Wayne kia đi mua thứ đồ nhạy cảm như băng vệ sinh cho cô ta!
Đột nhiên, Tô Lương Mặc lạnh lùng nói: “Tôi đi!”
…Hả? Lương Tiểu Ý kinh ngạc đến há hốc mồm, “Ặc…Anh Tô, ý anh là anh đi mua băng vệ sinh giúp tôi? Ngay bây giờ??”
“Đúng vậy” Tuy rằng từ bé đến lớn anh chưa từng giúp bất cứ người phụ nữ nào mua băng vệ sinh, nhưng chỉ cần nghĩ tới chuyện một chút nữa người phụ nữ này sẽ dùng băng vệ sinh mà tên khốn Savvy Wayne mua cho cô, sắc mặt của Tô Lương Mặc lại trở nên vo cùng khó coi.
Lương Tiểu Ý có chút lúng túng, qua một lúc mới tìm lại được giọng nói, cố ý làm trái ngược lại với anh, nói: “Bây giờ Savvy đã trên đường đi rồi, nói không chừng anh ấy cũng sắp tới đây rồi cũng nên. Tôi cũng không đợi được anh Tô chạy đi mua băng vệ sinh cho tôi.”
Ý tứ chính là, bây giờ anh đi mua, tôi cũng đợi không được, tôi cần ngay bây giờ.
Tô Lương Mặc là người như thế nào, một chút liền nghe ra ý tứ trong lời nói của Lương Tiểu Ý, sắc mặt trâm xuống, không chút vui vẻ nói: “Đợi đây” Nói xong, để mặc Lương Tiểu Ý đang ngẩn tò te, mở cửa đi thẳng ra khỏi phòng làm việc.
Đợi cho bóng người đã đi khuất, Lương Tiểu Ý mới chậm rãi tỉnh người lại… Oh my god! Tên cầm thú biến thái Tô Lương mặc vừa rồi nói muốn mua băng vệ sinh cho cô? Cô không nghe nhầm chứ? Tổng giám đốc Tô Lương Mặc mặt lạnh vô tình, cao quý vô cùng muốn mua băng vệ sinh cho Lương Tiểu Ý cô?
Phòng làm việc của tổng giám đốc.
“Tổng giám đốc có chuyện gì cần phân phó ạ?” Lâm Hiểu vừa mới bước chân ra khỏi phòng vệ sinh liền nhìn thấy tổng giám đốc lại bước ra khỏi phòng làm việc thêm lần nữa. Nhớ tới việc tăng lương gấp đôi trước đó, Lâm Hiểu theo phản xạ nghĩ rằng tổng giám đốc lạnh lùng tìm cô khẳng định lại có chuyện tốt muốn giao cho cô.
“Ừm, Lâm Hiểu, cô có…không?”
Hả?
“Tổng giám đốc, em nghe không rõ, anh nói lại lân nữa được không?
Lâm Hiểu nghe thấy tổng giám đốc hàm hồ nói với cô một câu gì đó, rõ ràng rất ngắn gọn, nhưng cô vẫn không nghe rõ.
“Cô có…không?
“Tổng giám đốc, anh có thể nói to lên một chút không? Em thật sự nghe không rõ anh đang nói gì hết”
Tô Lương Mặc không nhịn nổi nữa! Lần đầu tiên trong cuộc đời anh phải đi mượn băng vệ sinh của nhân viên nữ mà lại không thuận lợi như vậy. Anh vốn đã nôn nóng vô cùng, lại bị Lâm Hiểu năm lần bảy lượt hỏi, nhịn không được đột nhiên hét to: “Tôi hỏi cô có băng vệ sinh không!”
Lúc này, giọng nói của Tô Lương Mặc vang lên “rất to”, xung quanh hoàn toàn chìm vào im lặng, tất cả mọi người ngẩng đầu lên khỏi bàn làm việc, người nào người nấy miệng đều tròn thành hình chữ O, ánh mắt quái dị nhìn chằm chăm vào người đàn ông duy nhất đứng trong văn phòng.
Chiếc bút trong tay Lâm Hiểu “tạch” một tiếng rơi xuống đất, “Tổng, tổng, tổng giám đốc, em có, có, có!”
Tô Lương Mặc lạnh lùng quét mắt nhìn đám người xung quanh, những người bị ánh mắt lạnh lùng ấy chiếu qua lập tức chôn đầu xuống bàn, giả vờ cực kỳ bận rộn.
Lấy được băng vệ sinh từ trong tay Lâm Hiểu, Tô Lương Mặc dứt khoát cũng không thèm che giấu nữa, lúc quay người đi, lạnh lùng liếc Lâm Hiểu một cái: “Có vẻ thính lực của thư ký Lâm không được tốt lắm, tôi phê chuẩn cho cô nghỉ phép tuần này để đến bệnh viện làm kiểm tra.
Tuần sau rồi quay lại làm việc, tôi hy vọng có thể nhìn bệnh án và giấy nhập viện của thư ký Lâm trên bàn làm việc của mình, đương nhiên là, chỉ phí khám bệnh do công ty chỉ trả.”
Mặt Lâm Hiểu hiện lên vẻ đau khổ không nói thành lời….Tổng giám đốc đây là bắt cô nhập viện một tuần mà! Cô khỏe mạnh như vậy, ở trong bệnh viện một tuần không phải sẽ phát điên hay sao!
Trong khi Lương Tiểu Ý còn đang bối rối, Tô Lương Mặc đẩy cửa vào, đưa cho cô thứ: “Cầm lấy. Cô tạm dùng trước cái này đi, còn băng vệ sinh Ích Mẫu loại dài tôi sẽ đưa cho cô sau”