TỔNG TÀI LẠNH LÙNG YÊU PHẢI EM

Chương 411

Đây là cái gì? Đây là cái gỉ?

“AI” Đầu óc cô sắp nổ tung rồi, cô thét lên một tiếng, hai mắt trợn trừng, sau đó ngất đi.

Ba ngày!

Cô đã bị nhốt ba ngày rồi!

Từ sau khi Lương Tiểu Ý ngất đi, cô liền bị nhốt trong biệt thự, ba ngày, đằng đãng ba ngày rồi!

Ban đêm, tầng ba của căn biệt thự, “kẹt kẹt” tiếng mở cửa nhẹ nhàng vang lên, thân hình mập mạp nằm co ro lại một góc trên cái giường lớn, nghe thấy tiếng động, cô càng co người lại, nằm tít lên góc giường, cô hận không thể co bé lại thêm chút nữa, bé đến mức có thể dính vào thành giường phía sau.

Anh đến rồi… Anh sắp đến rồi… Sự sợ hãi trong mắt cô càng lúc càng dày đặc, cơ thể cô run cầm cập.

Cô cắn môi, cô sợ mình sẽ hét lên vì sợ hãi.

Ngày hôm đó, trong đầu cô đã xuất hiện cảnh tượng gì?

Cô không hiểu, người trong cảnh tượng ấy, có người đàn ông đáng sợ này, có cả cô nữa, nhưng cô chưa từng trải qua những chuyện này mà.

Ba ngày này, người đàn ông này đã nhốt cô lại, anh nói, hai người họ đã kết hôn rồi, không chỉ kết hôn, trong bụng cô bây giờ còn đang mang thai đứa con của anh nữa.

Cô không nhớ mình đã từng kết hôn, nhưng cô là phụ nữ, cô còn là bác sĩ nữa, những ngày này cô không hề có kinh nguyệt, bụng cô còn càng ngày càng to, gần đây cô còn nghén nữa, tất cả những dấu hiệu này đều đang nhắc nhở cô, cô có thai rồi.

Cho dù cô có muốn lừa mình dối người cũng không được nữa rồi.

Cô còn nhớ cái ngày cô tỉnh lại, trong đầu cô lúc nào cũng xuất hiện một cảnh tượng vô cùng mơ hồ. Không chỉ có Tô Lương Mặc, có cô, còn có cả Thẩm Minh Viễn… Thẩm Minh Viễn trong cảnh tượng ấy không còn là Thẩm Minh Viễn ngây ngô của mười năm trước nữa! Còn có rất nhiều người khác nữa.

Nhưng, đến khi cô muốn nhìn rõ hơn cảnh tượng ấy, cô cố gắng muốn nhớ lại, thì đầu cô lại vô cùng đau đớn.

Tô Lương Mặc im lặng bước đến bên cạnh giường, đôi mắt đen sãm khóa chặt hình ảnh cô gái đang nằm trên giường… Ba ngày nay, cô càng ngày càng sợ anh!

Ngày hôm đó, anh đã từng gọi cho Hứa Thần Nhất: “Tớ muối u thôi miên cô ấy, Lương Tiểu Ý yêu Tô Lương Mặc, thế giới của cô ấy chỉ có một mình Tô Lương Mặc”

Đầu dây bên kia, Hứa Thần Nhất kinh ngạc, sau đó anh ta quả quyết từ chối: “Không được, bây giờ cô ấy đang mang thai, hơn nữa còn đang mất trí nhớ. Nếu như tớ thôi miên cô ấy, không ai có thể biết cô ấy sẽ có những phản ứng kích động như thế nào. Có lẽ không cần tớ nói, cậu vẫn còn nhớ, tớ đã từng thôi miên cô ấy ba lần. Ba lần đều thất bại! Vì thế, cậu phải suy nghĩ cho kỹ, cô ấy bây giờ đang mang thail”

Đôi mắt đen sãm của anh mập mờ, phiền muộn nhìn cô gái đang nằm ở góc giường.

Đôi chân dài bước đến cạnh giường, cô gái trên giường bỗng nhiên run rẩy, cảnh giác nhìn anh chằm chằm.

“Nằm tử tế” Giọng anh không nóng không lạnh, mang theo mệnh lệnh không thể từ chối, Lương Tiểu Ý nuốt nước bọt, không động đậy.

Giọng nói trầm thấp của anh lại vang lên: “Sao thế? Lại không nghe lời?”

Câu nói này của anh như một công tắc, Lương Tiểu Ý vừa nghe thấy, cả người cô bắt đầu dịch chuyển, cô run rẩy nằm thẳng trên giường. Cô đang sợ hãi, nhưng lại ngoan ngoãn nghe theo mệnh lệnh của Tô Lương Mặc… Cô đã học được phải ngoan ngoãn rồi, nếu cô không nghe lời anh, cô sẽ phải chịu hình phạt nghiêm khắc hơn nhiều.

Đêm đầu tiên, anh ép cô ngủ trong phòng ngủ trên tầng ba, nằm ngủ cùng anh, cô không đồng ý. Kết quả của việc phản kháng là đêm hôm đó, anh dùng cà vạt trói tay cô lại, còn cô bị anh ôm chặt cứng trong lòng, một đêm!

Đêm thứ hai, cô không dám từ chối nằm cùng giường với anh, tay của anh lại không an phận, cởi đồ ngủ của cô, chạm vào cơ thể cô… Cô cật lực giấy dụa, nhưng kết quả, anh cưỡng hiếp cô.

Bình luận

Truyện đang đọc