Chương 546
Rất nhanh, chiếc xe bus dừng lại ở trạm tiếp theo.
Cửa xe mở ra, chiếc xe trở nên hỗn loạn.
“Tiểu Ý, đi cùng anh” Người đàn ông xuất hiện trước mặt cô.
Không ngờ Tô Lương Mặc lại đuổi lên tận xe bus!
“Cô bé à, mau đồng ý đi!” Mọi người bắt đầu ồ lên: “Tên nhóc đó đã đuổi lên tận xe rồi, có thể thấy cậu ta rất chân thành”
“Đúng thế đúng thế, lãng mạn quá, tên nhóc này đẹp trai ghê, con gái tôi mà lớn hơn chút nữa thì tôi nhất định sẽ gả cho cậu ta”
“Một tên nhóc ưu tú như thế, cô bé à, cháu còn do dự gì chứ?”
“…” Lương Tiểu Ý không nói lời nào, Tô Lương Mặc nhìn chăm chằm cô, đợi câu trả lời của cô.
“Đi theo anh” Anh nói.
Giọng nói xung quanh tràn ngập trong tai cô, cô quay người, im lặng đi theo Tô Lương Mặc xuống xe.
Trên xe vang lên một tràng vỗ tay và tiếng động viên.
Lương Tiểu Ý im lặng.
Lặng lẽ đi theo anh, ngồi lên xe, cửa xe đóng lại.
Lương Tiểu Ý quay người lại: “Hài lòng rồi chứ?” Cô bây giờ đã ở trên xe của anh rồi, “Như anh muốn”
“Tiểu Ý, anh chỉ muốn đưa em về nhà”
Lương Tiểu Ý cười lạnh: “Cảm ơn anh, cậu Tô”
“Nếu anh đã muốn đưa tôi về nhà thì nhanh lên” Cô xách túi đồ trong tay: “Tôi mua tôm tươi, về nhà còn phải luộc tôm, không có thời gian mà lãng phí vào những chuyện không liên quan”
Tô Lương Mặc cụp mắt xuống, che đi sự bất lực trong đáy mắt. Bảo tài xế lái xe đi.
“Năm năm rồi, lẽ nào em chưa từng nghĩ đến bạn bè sao?”
Ngồi trên xe, Tô Lương Mặc hỏi: “Bố mẹ em, bạn bè của em, em đều không để tâm đến họ sao? Thẩm Quân Hoa thì sao?”
Tim Lương Tiểu Ý đau thắt lại… Quân Hoa…
Khuôn mặt lại không có bất kỳ biểu cảm nào.
Tô Lương Mặc nhìn khuôn mặt bình tĩnh của người phụ nữ bên cạnh: “Em không muốn hỏi xem bây giờ Thẩm Quân Hoa có sống tốt hay không, đã tìm thấy người yêu chưa sao?”
“Quân Hoa cậu ấy…” vẫn tốt chứ? Ngay sau đó, cô khựng lại, suýt nữa thì bị Tô Lương Mặc lừa Cô bình tĩnh lại, giả vờ không quan tâm, khóe miệng nhếch lên: “Quân Hoa cậu ấy tốt hay không tốt thì có liên quan gì đến tôi, tìm thấy người yêu hay chưa liên quan gì đến tôi? Cậu Tô, anh quên rồi sao, tôi bây giờ đã không còn là Lương Tiểu Ý nữa, tên của tôi là Lương Kranal”
“Được! Lương Tiểu Ý, Thẩm Quân Hoa em không quan tâm, vậy còn bố mẹ em? Em cũng muốn bỏ mặc họ sao?”
Tô Lương Mặc không tin người phụ nữ thật sự có thể không quan tâm bất cứ điều gì. Chỉ cần cô còn quan tâm người khác thì anh có thể khiến cô cảm động! Chỉ sợ cô vứt bỏ hết sạch quá khứ.
Bố Lương Mẹ Lương là con bài cuối cùng của Tô Lương Mặc, nếu cô đến bố Lương mẹ Lương cũng bỏ mặc, không quan tâm, vậy thì… Anh cũng không biết phải làm thế nào mới có thể giữ người phụ nữ này ở bên cạnh mình.
Bố mẹ… Ánh mắt Lương Tiểu Ý rất bình tĩnh. Những năm qua, cô chưa bao giờ cắt đứt liên lạc với bố mẹ.
Nếu Tô Lương Mặc định dùng thái độ của cô với bố mẹ để thăm dò cô thì anh sai thật rồi.
Đôi môi hồng nhếch lên, cô nói ra những lời khá khó nghe: “Bố mẹ có cuộc sống của bố mẹ, cùng lắm thì tôi gửi thêm tiền sinh hoạt phí cho bọn họ”
Lương Tiểu Ý nhìn biểu cảm kinh ngạc của Tô Lương Mặc, khóe miệng cong lên… Thấy rõ chưa, cô ích kỷ như thế đấy, cô cay nghiệt như thế đấy, cô đã sớm không còn là Lương Tiểu Ý trước đây nữa rồi.
“Cậu Tô rất ngạc nhiên sao?” Cô bỗng nhiên trở thành một người khác, cơ thể trơn tru mềm mại như rắn, trườn vào tim anh, bàn tay gầy gò giơ lên, sờ vào yết hầu của người đàn ông, đôi mắt long lanh, giọng nói ngây thơ: “Cậu Tô việc gì phải kinh ngạc như thế, là người đều sẽ thay đổi mà. Lương Tiểu Ý của năm năm trước ngu ngốc quá”