BÀ LỤC LẠI CHO TÔI LEO CÂY

CHƯƠNG 409

Sau khi biết được tình hình, Lý Tang Du không tiếp tục thúc giục chuyện ly hôn nữa, dù sao cũng không phải anh cố ý kéo dài thời gian.

Mấu chốt là bây giờ cô có thể đợi, nhưng đứa bé trong bụng cô lại không đợi được.

Rốt cuộc có nên giữ lại đứa bé này hay không? Cô đã suy nghĩ về điều này rất lâu rồi nhưng vẫn chưa thể đưa ra quyết định.

Cứ tiếp tục như thế này thì sẽ không thể giấu được nữa.

Lý Tang Du không muốn tái giá. Trải qua cuộc hôn nhân này, cô đã không còn ôm hy vọng gì về hôn nhân nữa. Nếu đứa trẻ này được sinh ra lại không có ba sẽ ảnh hưởng rất lớn đối với tương lai của nó.

Đương nhiên cô cũng không muốn bỏ, dù thế nào thì đây cũng là một sinh linh, nếu như chỉ vì mình mà một đứa trẻ vô tội không được chào đời, Lý Tang Du sẽ ân hận cả đời.

Nhưng nếu sinh đứa bé ra thì cô có thể cho nó được một tương lai tốt đẹp không?

Đầu óc cô bây giờ là một mớ hỗn độn, ngày nào cô cũng đấu tranh với chính bản thân mình. Nhưng cuối cùng vẫn không có kết quả.

Vài ngày sau, Lục Huyền Lâm gửi tin nhắn đến, nhắn rằng chờ anh trở về sẽ lập tức đi đến ủy ban.

Ly hôn đã không còn là mối bận tâm của cô nữa.

Hôm nay, Lý Tang Du vô thức đi đến bệnh viện.

Nhìn tòa nhà lớn bên ngoài bệnh viện, bước chân cô dừng lại.

Cô cúi đầu nhẹ nhàng vuốt ve bụng mình. Hôm nay cô phải đưa ra một quyết định, là đúng hay sai cô không biết.

Cuối cùng, Lý Tang Du cắn răng, cất bước tiến vào bệnh viện.

Điều kiện của bệnh viện thành phố tất nhiên tốt hơn rất nhiều, nhưng Lục Dương lại làm việc ở đó nên cô tuyệt đối không thể đến, chỉ đành phải chọn một bệnh viện mà trước giờ cô chưa từng đến.

Mùi thuốc khử trùng đặc thù trong bệnh viện làm tinh thần Lý Tang Du hơi lung lay hốt hoảng, cô cảm thấy hôm nay mình cứ như đi ăn trộm.

Cô chột dạ hỏi thăm một y tá: “Cho tôi hỏi… muốn phá thai cần phải đến đâu vậy ạ?”

“Phụ khoa ở tầng ba. Nếu bây giờ cô vào xếp hàng chắc phải đến tận buổi chiều, cô có hẹn trước không?” Y tá có vẻ không ngạc nhiên trước bộ dạng chột dạ áy náy của Lý Tang Du. Trước đây còn có người sợ đến mức quỳ rạp dưới đất, run rẩy không đứng dậy nổi nữa kìa. Huống hồ Lý Tang Du cũng không phải là thiếu nữ, những chuyện như thế này càng bình thường.

“Đã hẹn trước rồi.”

“Đi theo tôi, chắc bác sĩ đã dặn dò cô những điều cần lưu ý trước khi phẫu thuật rồi chứ?”

“Vâng.”

Y tá xác nhận thông tin, kiểm tra tiền phẫu cho cô rồi đưa cô đến phòng chờ.

Lý Tang Du ngồi trên chiếc ghế dài lạnh như băng, nhìn từng khuôn mặt tái nhợt ra ra vào vào căn phòng phẫu thuật, lòng cô càng thêm bồn chồn, chưa bắt đầu làm gì mà cái cảm giác tội lỗi này đã dâng trào trong cô.

Bên ngoài phòng mổ, toàn bộ những người phụ nữ ngồi đợi với cô đều có người đi cùng.

Nếu như lúc này bên cạnh cô có một người chồng, hay thậm chí chỉ là một người bạn, cô cũng sẽ không sợ đến mức này.

Trong mắt những người khác, Lý Tang Du trông cô đơn và đáng thương vô cùng.

Bình luận

Truyện đang đọc