BÀ LỤC LẠI CHO TÔI LEO CÂY

CHƯƠNG 662

Theo giọng nói xuất hiện, là hai người mặc tây trang màu đen, cầm cặp công văn, nhìn rất tri thức, trước ngực còn đeo bảng huy hiệu giới thiệu thân phận bản thân.

Thấy A Minh giữ Vu Thiến, Lý Tang Du có chút kinh ngạc, cô khẽ nghiêng người, bóng dáng quen thuộc đứng ngay cửa sổ liền đập vào mắt.

Anh có thể đứng lên rồi?

Suy nghĩ của nhân vật chính bỗng nhiên bay đi mất, những người có mặt nhìn mấy người đột nhiên xuất hiện, bất giác bị khí thế này dọa cho lùi về sau vài bước.

Từ Bảo Ngọc và Vu Thiến đều bị dọa sợ, đứng nguyên tại chỗ, cuối cùng lại bị người ta đẩy ra.

Nhìn người xông tới trước mặt mình, Lý Tang Du mới kéo về suy nghĩ, họ đã phối hợp với cô, cô liền không thể cự tuyệt phần hảo ý này rồi!

“Trong điện thoại có tin nhắn chứng minh tôi trong sạch, còn có chứng cứ người này vu khống tôi.” Nói rồi, liền đổi hướng giao điện thoại cho luật sư, cười híp mắt nhìn sang Từ Bảo Ngọc và Vu Thiến: “Là hai người này nè!”

“Không, không phải tôi, là Từ Bảo Ngọc! Là cô ta muốn tôi làm vậy!” Vu Thiến hoàn toàn hoảng loạn, thân thể mềm nhũn, A Minh thấy vậy buông tay, cô ta bèn ngồi phịch xuống đất, chỉ vào Từ Bảo Ngọc, toàn thân run rẩy nhìn Lý Tang Du: “Không phải tôi làm, cô kiện thì kiện Từ Bảo Ngọc được không? Cầu xin cô!”

“Vu Thiến, nếu không phải cô nổi lòng tham, tôi sẽ giúp cô sao?”

Xem ra, cô chả cần tự chứng minh trong sạch nữa rồi ~

Từ Bảo Ngọc và Vu Thiến là bạn bè, lần đó Lý Tang Du nhận được lắc tay Tiffany bản giới hạn, Từ Bảo Ngọc đã nói với Vu Thiến.

Vu Thiến vô cùng ghen tỵ, liền bảo muốn trộm đi, đương nhiên chỉ là nói đùa mà thôi.

Lại không nghĩ tới hôm nay Lý Tang Du lại bị điều đi Lục thi, Từ Bảo Ngọc cảm thấy không cam lòng, vì người lần này đến Lục thị thực tập hẳn là cô ta, hơn nữa buổi sáng Lý Tang Du cũng không nể mặt cô ta.

Hai người đều có lòng riêng, liền vội vàng thiết kế bố cục trăm ngàn sơ hở như vậy.

“Vu Thiến, nếu không phải cô cứ nói với tôi, tôi sẽ như vậy sao?” Từ Bảo Ngọc vô cùng phẫn nộ với việc Vu Thiến cắn ngược lại mình, lập tức nói ra hết mọi chuyện. Tải ápp ноlа để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.

“Cô còn có mặt mũi nói tôi! Còn không phải do cô ghen tỵ!”

Hai người cuối cùng còn cãi nhau chí chóe, người bên cạnh hào hứng xem, Lý Tang Du lại không có tâm trạng, bèn nói xin lỗi với cảnh sát.

Cảnh sát quyết định vẫn là đưa Lý Tang Du về lấy lời khai, cũng tiện để cô kiện cáo, chuyện này xé to ra, liền không dễ đè ép xuống.

Giám đốc Trương cũng vội vàng đi tới, vô cùng tức giận, cho hai người thôi việc tại chỗ.

Ông ta vừa rồi đang họp, sao mà nghĩ tới sẽ xảy ra chuyện thế này? Nếu không phải Lục Huyền Lâm lo lắng Lý Tang Du phái người đi thông báo với ông ta, ông ta chỉ sợ sẽ bị người khác moi móc rồi!

Hơn nữa người đắc tội lại là Lý Tang Du.

Giám đốc Trương nghiêm túc xử lý vấn đề này, còn thử thăm dò Lục Huyền Lâm vài câu, phát hiện không sao, mới yên tâm đưa anh và Lý Tang Du rời đi.

“Nếu em không muốn đến cục cảnh sát thì có thể không đi.” Lục Huyền Lâm đưa điện thoại cho Lý Tang Du, luật sư đã lấy chứng cứ hoàn tất.

Lý Tang Du lắc đầu: “Dù sao cảnh sát cũng là tôi mời tới, tôi vẫn nên đi một chuyến.”

Bình luận

Truyện đang đọc