BÀ LỤC LẠI CHO TÔI LEO CÂY

CHƯƠNG 579

Y tá bên cạnh bác sĩ đáp lại: “Lính cứu hỏa vẫn chưa tới sao? Cứ tiếp tục như vậy sẽ bỏ lỡ thời gian tốt nhất để cấp cứu.”

“Đừng lo, bơm oxy cho anh ấy đã.” Bác sĩ sắp xếp công việc đâu vào đấy, yên lặng chờ thì đợi nhân viên cứu viện tới.

Bác sĩ kiểm tra tình hình sức khỏe của Lục Huyền Lâm, khi nghe nhịp tim anh, Lục Huyền Lâm vốn dĩ hôn mê loáng thoáng như đang nói gì đó.

“Tang… Tang Du… Du.”

Y tá trẻ tuổi không nghe rõ Lục Huyền Lâm đang nói gì, túm lấy cánh tay bác sĩ nói: “Bác sĩ Trương, người bị thương có hiện tượng ý thức mơ hồ.”

Lính cứu hỏa tới rất nhanh, cứu Lục Huyền Lâm ra rồi đưa lên xe cấp cứu tới bệnh viện.

Khi hiểu ra Lục Huyền Lâm có khả năng gặp tai nạn xe, đầu óc A Minh chưa từng tỉnh táo như vậy bao giờ.

Anh ta dựa vào lý trí để phán đoán vị trí mà tổng giám đốc có khả năng đang ở đó.

Khi gọi điện thoại, Lục Huyền Lâm vừa mua quà xong, mà anh thì đang tới trường mẫu giáo thăm con của Lý Tang Du.

Mua quà là nhất thời nổi hứng nên Lục Huyền Lâm sẽ không tới nơi cách trường mẫu giáo quá xa.

Cũng may A Minh biết vị trí cụ thể của trường mẫu giáo nơi con của Lý Tang Du học, sau khi phân tích như vậy, A Minh nhanh chóng xác định được vị trí của Lục Huyền Lâm.

Khi A Minh khởi động xe, vẫn quyết định gọi điện thoại cho nhà họ Lục.

Gọi tới nhà họ Lục, rất nhanh đã có người nghe máy.

“Đây là nhà họ Lục, xin hỏi có chuyện gì?”

Một người giúp việc hỏi.

“Tìm bà chủ hoặc ông chủ, tôi là A Minh, có việc gấp!”

Mẹ Lục được người giúp việc gọi tới nghe điện thoại: “Sao thế?”

Mẹ Lục còn định đi đánh bài với bạn, trong lúc nóng vội giọng điệu có chút không kiên nhẫn.

“Bà chủ…” A Minh có chút khó nói.

“Có chuyện gì nói mau đi!”

“Tổng giám đốc…. Tổng giám đốc… bị tai nạn xe!”

“Cái gì? Cậu nói Huyền Lâm bị tai nạn xe?”

Mẹ Lục cảm giác máu xông thẳng lên não, hôn mê bất tỉnh tại chỗ, chuyện này chỉ khiến mọi việc càng loạn thêm.

Dù sao thì người nhà họ Lục cũng từng thấy đủ mọi việc, ngoại trừ mẹ Lục hôn mê, những người khác tuy lo lắng nhưng cũng không thể hiện rõ sự hoảng loạn.

Cả nhà nhanh chóng tới bệnh viện A Minh nói, đúng lúc thấy Lục Huyền Lâm được đưa xuống khỏi xe cứu thương.

Nhìn cả người con trai đầy máu, mẹ Lục vừa mới tỉnh lại không ngừng rơi nước mắt, giằng co muốn chạy tới bên cạnh cáng đỡ Lục Huyền Lâm.

“Huyền Lâm, Huyền Lâm, con nhìn mẹ đi.” Mẹ Lục chạy tới bên cáng, khóc lóc gọi.

Bình luận

Truyện đang đọc