BÀ LỤC LẠI CHO TÔI LEO CÂY

CHƯƠNG 583

Vào phòng, trên mặt tổng giám đốc đã nở sẵn nụ cười.

“Tang Du, dạo này rảnh có thể giúp tôi hợp tác lồng tiếng cho một công ty mấy ngày được không? Nhân viên lồng tiếng công ty họ bị ốm không thể làm việc, trùng hợp giọng cô rất giống cô ấy, muốn mời cô thử xem.”

Lý Tang Du nghĩ đến hai bé cưng của mình, vừa định từ chối khéo, ai ngờ tổng giám đốc đã lên tiếng trước.

“Tôi biết cô có một cặp song sinh cần chăm sóc, cô đi hai ba ngày là được, có việc gấp thì có thể về ngay.”

Đã nói tới mức này rồi, một nhân viên mới như Lý Tang Du không thể không biết điều được.

“Vâng ạ, Tổng giám đốc.” Lý Tang Du gật đầu đồng ý, trong lòng còn đang suy nghĩ nên sắp xếp cho Mộ Mộ và Tịch Tịch như thế nào.

“Công ty đó ở quận Đông Thành…”

Quận Đông Thành? Tim Lý Tang Du đập lỡ một nhịp, đó là phạm vị của Tập đoàn Lục Thị, lần này cô tới quận Tây Thành của thành phố A, nên không sợ gặp phải Lục Huyền Lâm, nhưng lúc này phải tới quận Đông Thành, địa bàn của Lục Huyền Lâm, trong lòng cô khó tránh khỏi có chút băn khoăn.

Nhưng vừa rồi đã đồng ý, cũng không tiện thay đổi.

Buổi tối khi về nhà, hai bé cưng vô cùng ngoan ngoãn, đang ngồi trên ghế nhỏ xem Heo Peppa.

Lý Tang Du rửa bát xong ngồi trên sô pha, Tịch Tịch lập tức chạy tới nhào vào lòng cô.

“Người mẹ thơm quá đi.”

Tịch Tịch như một chú cún con ngửi tới ngửi lui liên tục trên người Lý Tang Du, sau đó ngửa đầu nằm trong lòng cô cực kỳ an tâm, như thể đây là một việc vô cùng hạnh phúc.

Lý Tang Du xoa mái tóc mềm mại của cô bé, rất hưởng thụ những lời này, nhưng lại nghĩ tới việc mình sắp đi công tác, có chút không nỡ.

“Mộ Mộ cũng tới đây nào.”

Mộ Mộ nghe lời đi tới, cùng một tư thế giống như Tịch Tịch nhưng ngoan ngoãn dịch người sang một bên.

Cô ôm hai đứa trẻ trong lòng, cảm thấy mình như có cả thế giới.

“Mộ Mộ, Tịch Tịch, ngày mai mẹ phải đi công tác.” Tải áp Hola để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.

Tịch Tịch ngước lên nhìn về phía Lý Tang Du, không hiểu lời cô nói có ý gì, sau đó lại phát hiện mắt mẹ rất kỳ lạ, bất thình lình quay người, suýt chút nữa đè vào Mộ Mộ ở bên kia.

“Đi công tác là gì ạ? Vì sao mẹ phải đi công tác?”

Lớp ở trường mẫu giáo của Tịch Tịch có một bé gái lớn lên ở vùng Đông Bắc, thỉnh thoảng nói chuyện có chút vồ vập.

Nhưng Tich Tịch xinh xắn đáng yêu, bất cứ lúc nào cũng có thể chọc cho Lý Tang Du và Mộ Mộ cười.

Mộ Mộ chống đầu suy nghĩ một lát rồi nói: “Hoài Nam nói mẹ cậu ấy thường xuyên đi công tác, sau đó cậu ấy nói công tác là một thời gian dài không được gặp mẹ.”

Nếu cậu bé nhờ không nhầm, đúng là Hoài Nam đã nói như vậy.

“Không được gặp mẹ?” Tịch Tịch mở to mắt nhìn về phía Mộ Mộ, cảm thấy không thể tin nổi.

Bình luận

Truyện đang đọc