BÀ LỤC LẠI CHO TÔI LEO CÂY

CHƯƠNG 543

“Dạ? Làm sao vậy mẹ? Mẹ khát nước à? Để con giúp mẹ gọi chị gái phục vụ…” Lý Mộ cứ như mới từ trong mộng bừng tỉnh vậy.

“Không cần, mẹ chỉ muốn hỏi con mấy câu thôi.”

Nhìn thấy rõ hết mọi chuyện, Lý Tang Du đương nhiên biết Lý Mộ đang lo lắng cái gì.

Lần trước ở nghĩa trang đụng phải Lục Huyền Lâm, sau này lại ở thành phố C đụng phải anh ta, đây rốt cuộc là cái duyên phận gì vậy?

Nếu như nói lần này đi đến thành phố A nhất định sẽ không đụng phải anh ta, Lý Tang Du cũng không dám chắc chắn.

“Mẹ nói đi ạ!” Lý Mộ căng thẳng nuốt khan một cái.

Lý Tang Du nhẹ nhàng sờ sờ lên đầu Lý Mộ: “Con đang suy nghĩ cái gì đấy?”

“Con có suy nghĩ gì đâu! Con chỉ buồn ngủ nên mới ngẩn người thôi!” Cho dù có suy nghĩ thì Lý Mộ cũng không thể nói.

Nói ra lại làm mẹ tức giận thì phải làm sao?

Đôi mắt to tròn của cậu bé vẫn luôn né tránh, khiến Lý Tang Du thật sự vừa giận lại vừa muốn cười.

Lý Mộ đúng là lớn rồi, cũng có suy nghĩ của riêng mình.

Sao cô lại không biết Lý Mộ đang suy nghĩ gì chứ, dù sao cậu bé cũng đã biết người đàn ông kia là ba của mình rồi.

“Mộ Mộ đừng căng thẳng, mẹ sẽ không tức giận đâu. Mẹ chỉ hỏi con, nếu như đụng phải người đó thì con sẽ làm như thế nào?”

Nghe được câu hỏi này, Lý Mộ thoáng giật mình, sau đó liền ngẩng đầu nhìn vào mắt mẹ, đột nhiên cười: “Vậy nếu như mẹ gặp được, mẹ sẽ làm thế nào?”

Đúng là quỷ con ranh ma, còn biết ném ngược vấn đề trở về, xem ra quá thông minh cũng không phải chuyện tốt.

“Mẹ… có lẽ mẹ sẽ nói “Xin chào, đã lâu không gặp!”

Đây cũng là lời mà người yêu sau khi chia tay gặp mặt lại sẽ nói.

Lý Tang Du nói mà chẳng có chút tự tin nào.

Tuy trên đoạn đường này, nội tâm của cô cũng không dao động quá lớn, trên mặt còn rất là lạnh nhạt. Nhưng mà lần này cô thực sự không thể bình tĩnh được như lần trước về thành phố A tảo mộ.

Lúc ấy, cô vẫn cảm thấy sẽ không đụng phải Lục Huyền Lâm, bởi vì ở trong lòng tất cả mọi người, cô đã là một người chết.

Không ngờ ở nghĩa trang, cô vẫn đụng phải Lục Huyền Lâm, đến mức Lục Huyền Lâm còn tìm được nhà của cô, còn biết cô còn sống. Cho nên lần này đến thành phố A cô cũng không biết nên nói làm sao.

Không đúng, lần này là vì công việc.

Đừng nghĩ mấy thứ vô dụng này nữa, chỉ là đi bồi dưỡng mấy tháng thôi mà.

Vì công việc, vì tụi nhỏ, chứ không phải vì anh ta…

Nếu cứ tưởng tượng mấy thứ không có chút ý nghĩa nào thì sẽ chỉ làm ảnh hưởng đến ý nghĩ của cô mà thôi.

“Mẹ, con có thể gọi người đó một tiếng chú Lục không?” Trầm mặc một lúc lâu, Lý Mộ mới nói ra lời trong lòng.

Đứa nhỏ đã trưởng thành rồi, hơn nữa còn rất lễ phép. Nếu đã biết nhau thì cũng nên chào hỏi, gọi một tiếng chú cũng không quá đáng.

Bình luận

Truyện đang đọc