BÀ LỤC LẠI CHO TÔI LEO CÂY

CHƯƠNG 576

Quả nhiên, mẹ Ánh Dương chỉ vào kệ hàng cuối cùng nói: “Cũng không biết cháu nhà anh thích gì, nhưng bên kia toàn hàng mới nhất. Ánh Dương nhà tôi và mấy đứa nhỏ khác đều thích. Chắc sẽ tìm được gì đó.”

Ánh Dương biết mẹ đang nói về mình, lập tức đưa con gấu ra trước mặt Lục Huyền Lâm khoe khoang.

“Gấu, Ánh Dương thích!”

Lục Huyền Lâm nhìn cô bé ngây thơ cười. Trước kia luôn cảm thấy trẻ con thật phiền phức, hôm nay là lần đầu tiên cảm thấy chúng đáng yêu.

Sự thay đổi như thế có lẽ vẫn là nhờ Tang Du mà có.

“Cảm ơn.” Lục Huyền Lâm nói lời tạm biệt với mẹ con Ánh Dương, chọn mấy con búp bê bỏ vào xe đẩy hàng của mình rồi mới rời đi.

Suy nghĩ một chút, anh lại lấy thêm một con gấu nhỏ, sau khi thanh toán thì lại gặp được mẹ Ánh Dương ở sân chơi.

Anh đi lên trước, đưa con gấu nhỏ cho Ánh Dương. Cô bé còn làm ầm ĩ đòi về nhà cùng anh. Mẹ Ánh Dương phải lừa gạt rồi uy hiếp mới có thể ngăn Ánh Dương lại.

Bước ra khỏi trung tâm thương mại, Lục Huyền Lâm nhìn món quà mình tỉ mỉ chọn lựa trong tay, vô cùng hài lòng.

Lát nữa anh sẽ đến trường mẫu giáo gặp hai đứa trẻ đáng yêu Mộ Mộ và Tịch Tịch, tâm trạng thực sự hơi căng thẳng.

Vừa mới ngồi vào xe, Lục Huyền Lâm đã nhận được cuộc gọi điện thoại của A Minh gọi tới.

“Có việc gì?” Lục Huyền Lâm kết nối điện thoại, đeo tai nghe bluetooth lên rồi hỏi.

“Tôi quan tâm tổng giám đốc có mua được đồ hay không còn gì?” A Minh cười khà khà, nói.

Anh ta dám nói mình gọi tới xem trò hề chắc? Tổng giám đốc sẽ lột da anh ta mất.

Liếc nhìn món quà đặt ở ghế lái phụ, khóe miệng Lục Huyền Lâm hơi nhếch lên, trả lời nhẹ nhàng: “Ừ, mua rồi.”

A Minh cũng hơi bất ngờ với câu trả lời như vậy, còn nghi ngờ hỏi lại: “Mua được rồi ư? Tổng giám đốc có chọn kỹ không đấy?”

“Hửm? Cậu đang chất vấn tôi đấy à?” Lục Huyền Lâm hơi cao giọng lên, chất vấn A Minh bên đầu kia điện thoại.

Anh biết tên này gọi điện là không có ý tốt mà.

“Tôi nào dám chất vấn anh? Tôi lo lắng anh không có kinh nghiệm chọn đồ ấy mà.”

“Lo bò trắng răng.”

“Cái… Cái gì cơ?” A Minh dường như không hiểu.

Nhưng hiển nhiên Lục Huyền Lâm cũng không có ý sẽ giải thích cho A Minh hiểu, vừa đánh tay lái vừa nói: “Chuyện tôi bảo cậu điều tra, điều tra thế nào rồi?”

“Tổng giám đốc nói chuyện nào?”

“Chính là chuyện Thái Vũ Hàng.” Giọng Lục Huyền Lâm hơi trầm xuống. Từ trước đến nay, anh đều không có lòng tin với Thái Vũ Hàng và Lý Tang Du.

Anh biết mình không có tư cách làm chồng của Lý Tang Du, thế nhưng anh vẫn không muốn giao Lý Tang Du cho một người đàn ông mình hoàn toàn không hiểu rõ.

Nếu như Thái Vũ Hàng thực tình bảo vệ Lý Tang Du thì cũng đành.

Nhưng nếu như mục đích Thái Vũ Hàng làm vậy là vì lừa gạt thì anh tuyệt đối sẽ không cho anh ta cơ hội làm tổn thương Tang Du.

“Chuyện này trước mắt không có tiến triển gì quá lớn, nhưng mà chậm nhất ngày mai sẽ có kết quả.”

Bình luận

Truyện đang đọc