BÀ LỤC LẠI CHO TÔI LEO CÂY

CHƯƠNG 449

Thời Nhiên Phong: Khoảng thời gian này tôi luôn phải chăm sóc Eve, con bé bị bệnh rất nặng.

Lý Tang Du: Con gái của anh sao?

Thời Nhiên Phong: Đúng vậy, nó hai tuổi rồi.

Lý Tang Du: Chắc chắn là rất xinh đẹp.

Rất lâu sau không thấy trả lời nhưng Lý Tang Du vẫn ngồi im, cô nhìn chằm chằm dòng chữ “đang nhập” lúc ẩn lúc hiện trên màn hình mà phân tâm.

Rốt cuộc có chuyện gì ngại nói với mình chứ?

Đợi đối phương liên tục đấu tranh nội tâm một hồi, cuối cùng cũng có tin nhắn đến.

Thời Nhiên Phong: Tang Du, có rất nhiều chuyện tôi đều giấu em, kể từ khi quen em, tôi đã biết từ giờ mình sẽ rất vui vẻ. Bởi vì gặp được người bạn như em nên tôi nhiều lần do dự trong lòng, cuối cùng vẫn từ bỏ lựa chọn này, tôi không thể bảo đảm mình sẽ cho em hạnh phúc. Eve là con gái của tôi, Tina là vợ chưa cưới của tôi, nhưng giữa chúng tôi không phải quan hệ vợ chồng thông thường như em nghĩ, trong chuyện này có rất nhiều khúc mắc.

Lý Tang Du sững sờ, dường như cô đã đoán được tiếp theo Thời Nhiên Phong sẽ nói gì.

Mấy giây sau.

Thời Nhiên Phong: Tang Du, cuộc sống của tôi rất bình lặng, tôi vẫn tưởng rằng mình có thể giữ ý định ban đầu, nhưng tôi sai rồi, tôi muốn thay đổi hiện tại. Ý em thế nào? Em có thể chịu đựng được những ý kiến trái chiều và ánh mắt của người khác không? Em có thể chờ tôi không? Tôi sẽ đưa ra quyết định.

Lý Tang Du: Xin lỗi, tôi không thể.Tên miền mới của bên mình là Truyen3.one. Cả nhà truy cập vào đọc để ủng hộ chúng mình có động lực ra chương mới nhé!

Đây có lẽ là lần cô trả lời nhanh nhất, đối phương im lặng để cô giải thích thêm.

Lý Tang Du: Xin lỗi, tôi có lòng tự trọng của mình, nếu là trước kia, anh chưa có gia đình, tôi sẽ không bận tâm điều gì cả, nhưng bây giờ anh có gia đình hạnh phúc, tôi không muốn làm người thứ ba, phá hoại gia đình hạnh phúc ấy, họ không có tội tình gì cả, đây là giới hạn đạo đức của tôi.

Thời Nhiên Phong: Tôi hiểu rồi.

Không cần tiếp tục trò chuyện nữa, Lý Tang Du chuẩn bị tắt máy tính, nhưng anh ta lại nhắn tới một câu.

Thời Nhiên Phong: Em thật sự là một cô gái lương thiện.

Trước đó mỗi lần ăn cơm cùng cô, Thời Nhiên Phong đều đắn đo không biết có nên nói ra chuyện này không, có lẽ anh ta chờ đến khi gia đình này tự nhiên đổ vỡ rồi sẽ đi gặp Lý Tang Du với tư cách một người độc thân, như thế cũng sẽ hợp tình hợp lý.

Đáng tiếc là anh ta sơ suất, để cánh phóng viên chụp được “ảnh gia đình” rồi công bố ra bên ngoài. Anh ta biết Lý Tang Du sắp bỏ anh ta mà đi, nếu còn không nói cho Lý Tang Du biết suy nghĩ của mình thì có thể sẽ không còn cơ hội nữa.

Vậy mà Lý Tang Du lại vội vàng từ chối dứt khoát, để anh ta thất bại trắng tay.

Nhưng cô không biết rằng, Thời Nhiên Phong ở trước máy tính đã rời đi, trong khung chat vẫn còn một tin nhắn, không hề bấm gửi, chỉ lẳng lặng nằm ở đó.

Thời Nhiên Phong: Có lẽ gia đình này không hạnh phúc như em nghĩ đâu…

Sáng sớm hôm sau, một chiếc xe sang trọng màu bạc đến trước khu nhà của Lý Tang Du.

Lục Huyền Lâm xách theo hộp quà  to bằng chậu rửa mặt, đi lên lầu.

Trong đó không chỉ có vòng tay ngọc bích của cô mà những đồ trang sức khác cô bỏ lại, Lục Huyền Lâm đều mang đến.

Bình luận

Truyện đang đọc